Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 134: Phục Kích





Cơ La mở miệng nói ra tin tức này.

Mọi người nghe xong lập tức trầm mặc.

Nhưng Thú nhân vừa mới nói chuyện ban nãy lại mở miệng:- Cơ La tướng quân, chuyện đã qua lâu như vậy, ta cảm thấy đó chỉ là một việc ngoài ý muốn, huống hồ toàn bộ thế lực ở Bách Man sơn này, có ai là không biết Thú nhân tộc chúng ta cường đại cỡ nào?- Không sai, Thú nhân tộc chúng ta chính là bá chủ Bách Man sơn, ngoại trừ Kim tộc, Thạch tộc có khả năng cạnh tranh với chúng ta, đã không còn bất kì thế lực nào so sánh được với chúng ta.

Một Thú nhân kiêu ngạo nói.

Bên trong Bách Man sơn, Thanh Bì Thú nhân không thẹn là bá chủ, khu vực này nằm dưới sự thống trị của Thanh Bì Thú nhân, đương nhiên còn có những thế lực dị tộc khác tồn tại.


- Không thể khinh thường.

Cơ La lắc đầu.

Hắn mang theo kỵ binh tăng tốc xuyên qua một bãi đất hoang, mở miệng nói:- Ta hoài nghi lần chặn giết trước đó là do Kim tộc, Thạch tộc chủ mưu, hai tộc này vẫn luôn muốn đặt Bách Man sơn vào phạm vi thống trị của mình.

- Sợ cái gì, tới tên nào giết tên đó.

- Thú nhân tộc chúng ta đâu có ăn chay!Đám Thú nhân lớn tiếng ồn ào, sát khí đằng đằng, hoàn toàn là một chủng tộc cường đại hiếu chiến, huyết tinh tàn nhẫn.

- Nhân tiện, ta nghe nói một vị vương tử điện hạ của tộc ta đang dẫn đầu một đội quân tinh nhuệ, tranh giành một linh trạch với Kim tộc?Có Thú nhân bỗng nhiên mở miệng nói tin tức này.

- Vậy sao?Thú nhân khác gật đầu, sùng bái nói:- Vương tử điện hạ chính là một trong những thiên kiêu mạnh nhất tộc ta, nghe nói đang cướp đoạt một linh trạch nô lệ với Kim tộc, chỗ đó nuôi nhốt mấy chục vạn Nhân tộc nô lệ.

- Còn có Thạch tộc nữa, tháng trước bọn chúng dám đánh lén linh trạch của chúng ta, cướp một số lượng huyết mễ cùng các loại dược liệu, thật đáng chết.

- Sớm muộn gì cũng diệt đám Thạch tộc!Đám Thú nhân này đàm luận sôi nổi, ngay cả người cầm đầu là vị Cơ La tướng quân kia cũng không ngăn cản bọn chúng đàm luận.

Hắn cảm thấy chuyến đi này không hề nguy hiểm, hơn một tháng trôi qua, chẳng thấy có chuyện gì xảy ra, cho nên hắn liền thả lỏng phòng bị.

Cứ như vậy, 1000 Thú nhân Lang kỵ sôi nổi trở về sau hơn một tháng hộ tống vận chuyển khoáng thạch.


Bọn họ hoàn toàn không biết, nơi họ không thể nhìn thấy, có một đôi mắt chăm chú theo dõi từng bước di chuyển của họ.

Cuối cùng đoàn Thú nhân Lang kỵ cũng xuyên qua bãi đất hoang, phía trước có một hẻm núi dốc, chỉ cần đi qua chỗ đó là có thể thảnh thơi.

Một ngàn Lang kỵ chạy vội, tốc độ không giảm chút nào, thậm chí còn tăng tốc mấy phần, muốn lao qua hẻm núi hiểm trở này càng sớm càng tốt.

- Ngừng!Cơ La mới vừa tiến vào trong hẻm núi, chợt thấy trong lòng lo lắng không yên, hắn lập tức phất tay để đội ngũ dừng lại.

- Tướng quân, sao thế?Một tên Thú nhân da thịt xanh xám đầy nghi hoặc, không nhịn được hỏi ra miệng.

Hai mắt Cơ La lấp lóe, không ngừng đánh giá hai bên hẻm núi, cứ cảm thấy có vấn đề, cảm giác nguy hiểm quanh quẩn mãi trong lòng, không cách nài xua đi được.

- Lùi lại!Hắn lập tức quyết định, lùi lại, lui ra khỏi hẻm núi.

Oanh!Thế nhưng, không chờ bọn hắn lui ra khỏi hẻm núi, một âm thanh chấn động truyền đến, mặt đất rung động, khiến đám Khủng Lang hốt hoảng rối loạn.

Tất cả Thú nhân quay người nhìn lại, nhất thời sắc mặt đại biến, phía sau bọn chúng bị mấy khối đá khổng lồ nặng vạn cân chặn đường.

- Không tốt, có mai phục!Sắc mặt Cơ La hốt hoảng, hắn lập tức hô lên, rốt cục nhận ra vấn đề, ở đây có mai phục.


Nhưng hắn tỉnh ngộ quá muộn, một ngàn Thú nhân Lang kỵ xông lao vào hẻm núi, đằng sau bị đá lớn phong tỏa, không thể rút lui.

- Lao ra!Khuôn mặt hắn dữ tợn, hắn vung Lang Nha Bổng lên, dẫn đầu cưỡi Khủng Lang xông tới lối ra phía trước của hẻm núi.

Đúng lúc này, ngay trước hẻm núi, có một thanh niên cưỡi Bạch Hổ đang lặng lẽ theo dõi từng động tác của đoàn kỵ binh Thú nhân!.

Ầm ầm! Phía trên hẻm núi đột ngột phát ra tiếng động, từng tảng đá lớn lăn xuống, tốc độ cực nhanh, nhất thời máu thịt văng tung tóe.

- A! Có Thú nhân kêu thảm vì bị tảng đá đập trúng, ngay cả tọa kỵ Khủng Lang cũng bị nện thành thịt nát, máu me tung tóe tứ phương.

Hai bên hẻm núi là 500 chiến sĩ, cả đám đang ra sức lăn đá từ trên cao xuống, đánh cho một ngàn kỵ binh Thú nhân phía dưới trở tay không kịp, thương vong thảm trọng.

Chỉ trong chốc lát đã có trên trăm Thú nhân bị nện chết, một số Khủng Lang ngã trong vũng máu gào thét, có Thú nhân trọng thương kêu rên thê lương thảm thiết.

- Mau mở đường máu!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.