Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1397





Lực lượng cường đại kia khiến chiêu thức đầu tiên của Vũ Thần vỡ vụn.

Cổ Trần vẫn còn đứng trên hư không, không nhúc nhích tí nào, bóng lưng cũng thẳng tắp không khỏi khiến người ta rung động.- A?Vũ Thần kinh nghi, đánh giá Cổ Trần, kinh ngạc nói:- Một con kiến như ngươi vậy mà có thể chịu được một đòn của bản thần?- Điểu thần, hãy bớt nói nhảm đi.


Bước ra đây để ta lột cánh của ngươi nướng lên uống rượu.Cổ Trần hung hãn hét lớn, âm thanh chấn động bốn phương.Lời này khiến Hỏa Hoàng Tử vừa vặn chạy tới nghe thấy, suýt chút thì ngạc nhiên cắm đầu xuống đất.Hắn hoảng sợ nhìn về phía sào huyệt Vũ tộc, trên bầu trời Thánh Nhai bay lơ lửng một thân ảnh khổng lồ, cũng chính là Vũ Thần vừa hạ giới.Mà người đang nói chuyện chính là Cổ Trần.Hỏa Hoàng Tử nhìn thấy Cổ Trần, sắc mặt biến đổi liên hồi, kinh hãi nói:- Đây chính là Cổ Trần? Sao có thể cuồng vọng tới mức dám ăn nói như vậy với Thần Linh?Thế nhưng, điều làm hắn phải cảm thấy kinh dị hơn chính là Cổ Trần chẳng những dám nói như vậy, còn thật sự làm như vậy.- Điểu thần, mau đi ra nhận lấy cái chết!Cổ Trần hét lớn, toàn thân chiến ý hừng hực, hai mắt sáng rực lên.

Vũ Thần càng nhìn, cả trong lẫn ngoài đều không thoải mái, luôn có cảm giác bản thân bị nhìn thành một cánh gà nướng.Hắn giận dữ gào thét:- Phàm nhân đáng chết, bản thần muốn đem linh hồn của ngươi để vào trong thần hỏa thiêu đốt một vạn năm.- Thôi nói nhảm đi, nói tới nói lui cũng chỉ một câu này.

Trước đó cũng có một vị thần nói như vậy, ngươi đoán hắn đã có kết cục ra sao?Cổ Trần khinh thường nhìn Vũ Thần.

Những thần linh này có phải đều cao ngạo đã quen rồi hay không.


Tên nào cũng cho rằng sinh linh dưới trần thế thì đánh không lại bọn hắn, đúng là không biết trời cao đất dày.Cũng không phải chân thân buông xuống, chỉ là một phân thân, thật sự cho rằng có thể vô địch ở trần thế?- Ngươi đi chết đi!Hiện tại Vũ Thần đã triệt để nổi cơn tam bành.

Hai cánh to lớn chấn động, xé rách hư không giết về phía Cổ Trần, một tay bóp về phía Cổ Trần, muốn trấn áp hắn ngay tại chỗ!phụt!Trong chớp mắt, thân ảnh Cổ Trần đã biến mất, khi xuất hiện lại đã đi tới sau lưng Vũ Thần, khiến cho Vũ Thần toàn thân rét run.Hắn không chần chờ, quay người đánh thần lực tới.Hư không nổ tung, không gian như bị đánh xuyên qua.Nhưng không thấy bóng dáng Cổ Trần đâu.

Vũ Thần trong lòng “lộp độp” một tiếng, bắt đầu căng thẳng lên, bản năng cảm giác được một tia không ổn.- Không gian quy tắc?Vũ Thần quát lạnh, toàn thân bốc lên từng đợt thần quang.Thần dực khổng lồ sau lưng ầm ầm chấn động, cuốn lên vô tận thần quang, tạo ra một cơn lốc cuồn cuộn.Nháy mắt, Cổ Trần đã bị bức xuất hiện, cơ thể cấp tốc lui lại phía sau.Hắn rất kinh ngạc:- Điểu thần ngươi đều mạnh hơn những Thần Linh ta gặp trước đó rất nhiều.


Không thể không khen vật dẫn của ngươi đấy.Vũ Thần trầm mặt, đôi mắt phun thần quang, đốt xuyên qua hư không, xì xì đánh vào thân thể Cổ Trần.Đáng tiếc không tạo ra thương tổn nào, ngay cả một dấu vết nhỏ cũng không để lại.

Thể phách này mạnh mẽ vượt qua sức tưởng tượng của Vũ Thần, khiến hắn không dám tin tưởng.- Thật là một thể phách cường đại, nếu có thể trở thành vật dẫn của bản thần, nhất định có thể gánh chịu lượng thần lực càng lớn hơn.Vũ Thần sáng mắt.Hắn khá coi trọng nhục thân của Cổ Trần, nếu dùng thần thuật luyện hóa một phen, nói không chừng có thể trở thành một vật dẫn phi thường cường đại, giúp ích cho hắn sau này.Thần Linh muốn giáng xuống trần thế, ngoại trừ phải niệm chú phân thân, còn phải lựa chọn một vật dẫn truyền trung gian thích hợp để nhập vào, mới có thể xuống được.Mà vật dẫn càng mạnh, thần lực giáng xuống càng cường đại, thực lực càng cường đại.- Sâu kiến kia, thân thể của ngươi, bản thần rất thích.Vũ Thần lãnh khốc nói.Cổ Trần cảm thấy toàn thân đều nổi cả da gà, vừa khó chịu vừa kinh tởm:- Lão tử chỉ thích nữ nhân.

Tên đồng tính nhà ngươi mau chết đi đừng làm chướng mắt ta.Ầm!Vừa dứt lời, Cổ Trần bộc phát ra một cỗ khí thế kinh thiên, thiên địa quy tắc sôi trào, một cảnh tượng đáng sợ hiện ra, như muốn khóa hắn vào trong Hư Không Chiến Trường.Ngay cả Vũ Thần thấy được đều thất kinh hồn vía.- Ngươi...Vũ Thần vừa chuẩn bị mở miệng, tức thì lĩnh một nắm đấm.Bùm!Nháy mắt, thân thể Vũ Thần bay lên thật cao, đâm vào phía trên Vũ tộc Thánh Nhai, tạo ra từng vết nứt nông sâu.- Ngươi đáng chết.Vũ Thần giận dữ gào thét.Nhưng chỉ một khắc sau, lại việc khiến hắn kinh dị xuất hiện- Thời gian đình chỉ!- Hỗn Độn Bát Cấm!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.