Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 141: Là Đồng Tộc





Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không có ai trả lời, bọn họ không rõ là kẻ nào lớn gan đến thế, dám tấn công tới đây.

- Các ngươi nói xem, phải chăng là bộ lạc lớn của Nhân tộc chúng ta tấn công?Bỗng nhiên có người đưa ra suy đoán này, đôi mắt mọi người sáng lên, nhưng cũng ảm đạm xuống rất nhanh.

- Không có khả năng!Một lão giả lập tức phủ quyết, hắn nói:- Gần đây không có bộ lạc lớn nào của Nhân tộc, còn nằm ngoài phạm vi của Bách Man sơn thì chỉ có Huyền Điểu bộ lạc là có thực lực, ngoài ra không bộ lạc nào đủ khả năng cả.

Cứ cho như đó là Huyền Điểu bộ lạc đi, chí ít phải dẫn theo mấy vạn người mới có khả năng đánh đến khu mỏ này.


- Suy đoán mãi làm gì, cứ ra ngoài xem cho rõ là biết ngay thôi.

Có người đề nghị ra ngoài xem cho rõ.

Mọi người lập tức tụ lại thành tốp năm tốp ba, hầu hết nô lệ bỏ dở công việc đang làm, vứt sọt xuống đất, tay quơ lấy cái cuốc chạy ào ào ra ngoài.

Đông đúc dày đặc, nhìn sơ qua cũng phải mấy vạn nô lệ Nhân tộc, đều là thanh niên trai tráng, chỉ có mấy lão giả, cả một đời đều đào quặng ở nơi này.

Ô ô! Tiếng kèn trầm trầm xuyên thủng bầu trời, vang vọng khắp nơi, chấn động phạm vi hơn 10 dặm.

Vô số Thú nhân lao ra khỏi mỏ quặng ngay lúc này, tất cả bọn chúng đã được báo động, tổng cộng 8000 Thú nhân Chiến Sĩ xuất hiện.

Vốn dĩ nơi này có một vạn Thú nhân Chiến Sĩ trú đóng, nhưng trước đó đã bị Cổ Trần phục giết mất 1000, cộng thêm một số lượng Thú nhân ra ngoài vẫn chưa trở về, nên hiện tại nơi này chỉ có khoảng 8000 Thú nhân Chiến Sĩ.

1000 Lang kỵ dẫn đầu xông ra bên ngoài mỏ quặng, bọn chúng dừng lại, đánh giá đoàn kỵ binh Nhân tộc đứng trên một sườn núi cách đây mấy trăm thước.

- Nhân tộc!Cầm đầu đoàn Thú nhân Chiến Sĩ là một tướng lĩnh thân thể khôi ngôi, khuôn mặt dữ tợn, hai mắt lộ ra sát ý tàn nhẫn, lạnh lùng thấu xương.


- Một bầy sâu kiến! Dám có gan tấn công mỏ quặng của Thú nhân tộc ta?Một tên Thú nhân cưỡi trên lưng Khủng Lang chạy như bay tới, lớn tiếng gầm thét, thể hiện uy danh.

Hắn vung Hắc đồng trường mâu lên chỉ về phía đoàn kỵ binh Nhân tộc, miệt thị:- Tên cầm đầu đám sâu kiến kia nghe cho kĩ! Lập tức quỳ xuống đầu hàng, nếu không giết không tha!- Ồn ào!Trên sườn núi, Cổ Trần hừ lạnh, hắn truyền một lực lượng khổng lồ vào cây cờ da thú đang cầm trong tay, giơ lên ném mạnh tới.

Cờ bay xé gió, thế như sấm sét xuyên qua người Thú nhân kia, ngay cả Khủng Lang dưới thân hắn cũng bị xuyên trúng, thân thể ghim chặt xuống đất.

Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất nổ tung ra một cái hố, cây cờ da thú cắm vào trong đó, lá cờ đón gió bay phần phật, hai chữ đỏ tươi bên trên lấp lánh rực rỡ, hiển hiện ý tứ sát phạt lạnh thấu xương.

- Đó là?Lúc này, mấy vạn nô lệ Nhân tộc đang tụ tập bên trong mỏ quặng sợ ngây người, rùng mình nhìn cảnh tượng xảy ra, họ tận mắt thấy Cổ Trần phóng một cây cờ lớn giết chết một Thú nhân.

Bọn họ cũng nhìn thấy, bên ngoài là 600 quân Nhân tộc cưỡi Khủng Lang đến, ai nấy liền hoảng sợ không thôi.

- Là người của Nhân tộc ta?- Ô! Thật sự là đồng tộc ta!Mọi người chấn kinh, cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng vô cùng kích động, rồi lại vui sướng điên cuồng, bọn họ không ngờ người của Nhân tộc lại thật sự đến đây tấn công mỏ quặng của Thú nhân tộc.

Nhưng bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt, vì tuy là người của Nhân tộc tới đây, số lượng lại khiến người ta phải xấu hổ, vẻn vẹn chỉ có 600 quân, quả thật chẳng biết nên nói gì cho phải.


600 người đối kháng với 8000 chiến sĩ của Thú nhân tộc, đúng là không tin nổi.

- Làm càn!Ngay lúc này, đám Thú nhân cuối cùng cũng bừng tỉnh, một tên Thú nhân cường đại vừa kinh vừa sợ, hắn nhìn tên Thú nhân bị cây cờ xiên chết ban nãy, lập tức nổi giận.

Đặc biệt là khi trông thấy cây cờ lớn trước mắt, hai chữ đỏ tươi bên trên lá cờ khiến bọn chúng cảm thấy nhục nhã cùng cực.

- Nhân tộc ti tiện, bổn tọa giết sạch các ngươi!Phía trước đám Lang kỵ của Thú nhân tộc, tướng lĩnh cầm đầu nổi giận hét lớn, hắn xách Hắc đồng Chiến Mâu giục Khủng Lang chạy thẳng về phía Cổ Trần.

Hắn bị Cổ Trần chọc tức, không thèm nói nhiều, thậm chí chưa nhận được mệnh lệnh của cấp trên đã cưỡi Khủng Lang giết tới, hắn muốn xử lí đám sâu kiến này.

Trong suy nghĩ của hắn, đám Nhân tộc với 600 quân này đúng là tự đi tìm cái chết, một mình hắn có thể nhẹ nhàng giết sạch nên mới không thèm mang theo ai cứ thế xông lên, hắn nghĩ thầm, dám khiêu khích Thú nhân tộc, đúng là đồ ngu.

- Tới đây hay lắm, xem ta giết ngươi!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.