Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1490





Vô số dị tộc thế lực bị Cổ Trần tiêu diệt, bảo vật tư nguyên đạt được nhiều không kể xiết, ai cũng rõ Cổ Trần mập chảy mỡ tới cỡ nào.

Mọi người còn đang kinh ngạc, chợt bên ngoài truyền đến một tiếng động khổng lồ.

Đông!- Ngao! Là tiếng thú gầm.

Sắc mặt Hình Chiến trầm xuống, hắn quát lớn:- Bên ngoài xảy ra chuyện gì? Là ai đang gây sự?Trong lòng hắn rất khó chịu, Nhân Hoàng đang ở đây, rốt cuộc là kẻ nào to gan tạo động tĩnh lớn như thế, không biết bọn họ đang tiếp đãi Nhân Hoàng ư?- Báo, tộc trưởng, là thiếu tộc trưởng, hắn! hắn! Một chiến sĩ vội vàng chạy đến, ấp úng nói.

Hình Chiến nghe xong sắc mặt trầm xuống, nổi giận nói:- Đồ ngu! Không phải bảo các ngươi trông chừng nó sao? Sao lại chạy ra ngoài rồi?- Tộc trưởng, chúng ta không ngăn được.

Thị vệ đắng chát nói.


Điều này khiến Cổ Trần rất hiếu kì, nghe bọn họ nói chuyện thì hình như động tĩnh bên ngoài là do nhi tử Hình Chiến làm ra.

Cổ Trần cười nói:- Hình tộc trưởng, hay là đi xem một chút chuyện gì đã xảy ra?- Cũng được.

Hình Chiến chần chừ một lúc, cuối cùng gật đầu đáp ứng, hắn chần chờ là vì nhi tử này khiến hắn rất đau đầu.

Một đoàn người lập tức ra khỏi đại doanh.

Đông!Mới vừa ra ngoài đã cảm nhận được một cỗ hung sát chi khí đập vào mặt, bụi bặm ngập trời, có Man Thú gào thét ngã xuống.

Đó là một con Man Hoang Hỏa Giáp thú, toàn thân màu đỏ, còn bốc lửa, nhưng lại bị một thằng nhóc tám tuổi một tay đánh ngã.

Không sai, chính là một thằng nhóc tám tuổi.

Thằng nhóc có thân thể tráng kiện, mái tóc rối bời, lại mang đến cho người ta một cảm giác hung sát của Man Hoang hung vật.

- A cha! Trông thấy Hình Chiến đi ra, thằng nhóc kia nhất thời hai mắt sáng rõ, chạy như bay tới, tốc độ phải nói là nhanh như điện, khiến Hình Chiến phải nhanh chóng ngưng tụ lực lượng toàn thân.

Oanh!Sau một khắc, một màn khiến người ta phải mở rộng tầm mắt đã xuất hiện, một đứa trẻ tám tuổi dùng một tay đẩy Hình Chiến bay ngược ra sau đến mấy chục mét mới dừng lại.

Hai mắt Cổ Trần sáng lên, hắn nhìn chằm chằm đứa trẻ kia, cực kỳ bất ngờ khi nó có thể đụng Hình Chiến bay ra ngoài.


Thật không thể tin, không thể tưởng tượng!- Khụ khụ.

.

tiểu tử thối, ngươi muốn đụng chết cha ngươi sao?Hình Chiến chịu đựng đau đớn ở ngực mắng to một tiếng, muốn gõ lên đầu thằng nhóc nhưng lại thôi.

Thằng nhóc nghe thế thì không vui:- A cha thật là, ta bảo ngươi ăn nhiều thịt vào để khỏe thêm, ngươi lại không nghe, khí lực còn không lớn hơn ta, a nương mà biết nhất định sẽ chê cười ngươi.

Hình Chiến bị nói đỏ bừng cả khuôn mặt, thiếu điều tìm lỗ nẻ dưới đất để chui vào, quá mất mặt rồi.

- Nhóc thối, đợi lát nữa ta cho ngươi một trận, mau tới đây bái kiến Nhân Hoàng.

Hình Chiến hùng hùng hổ hổ nói, đồng thời mang theo thằng nhóc đi tới, muốn nó ra mắt vị Nhân Hoàng Cổ Trần này.

Ai ngờ tiểu tử kia lại tỏ ra khinh thường:- A cha, Nhân Hoàng là ai? Hắn có tư cách gì để ta phải bái kiến? Ta chỉ bái a cha và a nương, trừ phi hắn có khí lực mạnh mẽ hơn ta.

Thằng nhóc vừa nói ra, lập tức khiến tất cả những người có mặt ở đây biến sắc mặt, mà Hình Chiến thì càng tức điên lên:- Khốn kiếp! Hình Chiến đang định nổi giận, lại bị Cổ Trần đưa tay cản lại.

Cổ Trần đưa mắt đánh giá thằng nhóc, càng nhìn càng ngạc nhiên, trong lòng có chút không dám tin tưởng.

Bởi vì theo như Cổ Trần quan sát, thì toàn thân thằng nhóc này tràn ngập một cỗ hung sát chi khí, hoàn toàn là một hung vật, nhìn không giống con người chút nào.

Thoạt nhìn nó chỉ mới tám tuổi, lại là người có lực lượng thân thể mạnh nhất cả Hình tộc, ngay cả cha nó cũng không sánh bằng.


Điều này khiến Cổ Trần khiếp sợ, trong lòng như có hàng vạn con ngựa chạy băng qua, chuyện này là sao chứ? Mới tám tuổi mà thực lực còn mạnh hơn Hình Chiến? Nên nhớ, Hình Chiến chính là Hoàng giả cường đại, lại còn là cường giả sắp bước qua giới hạn Thiên Môn, có thể phách mạch mẽ, chiến lực khủng bố.

- Ngươi chính là Nhân Hoàng? Thoạt nhìn cũng chỉ có vậy, muốn ta phục ngươi, trừ phi khí lực của ngươi lớn hơn ta.

Nhi tử của Hình Chiến ngẩng cao đầu, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Cổ Trần, tỏ vẻ bướng bỉnh.

Cổ Trần nghe xong thì cười, thằng nhóc này thẳng tính thật, tính tình cũng trực tiếp dứt khoát, có sao nói vậy, tâm tư không lớn.

Cổ Trần rất thưởng thức loại người như thế, thẳng thắng, không quá tâm cơ.

Mà Hình Chiến ở bên cạnh thì gấp lên, nhi tử hắn dám nói mấy lời này trước mặt Nhân Hoàng, hiển nhiên là đang xem thường ngài ấy, miệt thị trắng trợn!- Nhân Hoàng, con ta nó! Hình Chiến muốn nói cái gì lại bị Cổ Trần ngăn lại.

- Không sao, bản hoàng rất thưởng thức nó.

Cổ Trần tiểu tử kiêu căng kia, cười nói:- Nhóc con, nói cho bản hoàng, ngươi tên là gì?- Ta không có tên, a cha nói phải trưởng thành mới có tên riêng của mình.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.