Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1537





Trông thấy Long tộc xuất hiện, các cường giả của Kim tộc, Thạch tộc ào ào kinh sợ, lớn tiếng quát to, chất vấn Tổ Long sao dám chối bỏ bách tộc minh ước.

- Rống!- Minh ước cái chó!Đột nhiên một tiếng hổ gầm kinh thiên truyền đến, thiên địa rung lên, áp lực vô tận truyền đến như có một tôn Thánh thú hạ phàm.

Một con Bạch Hổ xẹt qua hư không, uy áp ngập trời.

Theo sát sau Bạch Hổ là vô số Bạch Hổ tộc nhân, tuy số lượng không quá nhiều nhưng mỗi thành viên đều rất cường đại.

Bạch Hổ tộc đã tới, Bạch Hổ cầm đầu có khuôn mặt hung hãn, nó nhìn chằm chằm các tộc cường giả trong Thánh Vực, lộ ra sát ý mãnh liệt.

- Bạch Hổ tộc, các ngươi cũng chối bỏ minh ước?Một tôn Hoàng giả của Kim tộc nổi giận rống to.


Nhưng hắn vừa dứt lời, các tộc cường giả khác chưa kịp phản ứng tiếp thì đã thấy hư không nơi xa truyền đến một khí tức cường đại.

- Rống!Một tiếng hung rống, điềm lành bao phủ khắp nơi, một con Mặc Kỳ Lân đạp trên mây lành chậm rãi tiến về phía Thánh Vực.

Phía sau Mặc Kỳ Lân là hàng loạt Kỳ Lân to lớn hung ác, có Hỏa Kỳ Lân, Thủy Kỳ Lân! , Kỳ Lân tộc đã tới.

- Kỳ Lân tộc bọn ta chướng mắt các ngươi nên liên minh với Nhân tộc, sao nào?Mặc Kỳ Lân hét lớn, bộc lộ bộ mặt hung ác, nó nhìn đám cường giả trong Thánh Vực một cách dữ dằn.

- Khóc!Một tiếng hót vang, bách tộc đồng loạt biến sắc, kinh dị nhìn lại.

Chỉ thấy phía trên bầu trời có vô số Phượng Hoàng đang bay tới, liệt diễm quanh quẩn trên không thiêu đốt bầu trời.

Cầm đầu là một con Ngũ Thải Khổng Tước, Ngũ Sắc Thần Quang bao quanh thân thể nó, từng Phượng Hoàng cường đại bay ở phía sau, toàn bộ đều là Phượng Hoàng tộc cường giả.

Số lượng Phượng Hoàng tộc cũng không nhiều, nhưng tất cả đều cường hãn.

Lần này tới đây không phải Phượng Tổ, mà chính là Ngũ Sắc Khổng Tước cầm đầu mang theo Phượng Hoàng tộc cao thủ tới.

- Chủ nhân, Khổng Tước tới giúp ngươi!Khổng Tước há mồm hót lên lanh lảnh, Ngũ Sắc Thần Quang cuốn tới, mây trên hư không lập tức biến mất không thấy tăm hơi, lộ ra một khu vực Hỗn Độn hư vô.

Phượng Hoàng tộc vừa đến, khiến bách tộc Thánh Vực luống cuống.


Lần này không chỉ riêng Nhân tộc, mà còn có Long tộc, Bạch Hổ tộc, Kỳ Lân tộc, Phượng Hoàng tộc đến đây tấn công bách tộc.

- Các ngươi, các ngươi! Bên trong Thánh Vực, các cường giả, đại biểu của các tộc tức không còn gì để nói.

Long tộc, Bạch Hổ tộc, Phượng Hoàng tộc, Kỳ Lân tộc quyết tâm muốn cùng kết minh với Nhân tộc, phản lại bách tộc Thánh Vực.

- Việc quan trọng như thế, sao có thể thiếu phần ta?Đúng lúc này, một phía khác trên hư không vang lên âm thanh đạm mạc, đánh thức tất cả mọi người.

Mọi người đồng loạt nhìn lại, chỉ thấy từng tòa Hài Cốt thành tọa trên mây xanh phá không bay tới, tổng cộng 100 ngàn Hài Cốt thành xuất hiện trên bầu trời Thánh Vực.

- Cốt tộc?- Tinh Hồng nữ hoàng?Bên trong Thánh Vực truyền đến từng tiếng kinh hô, ai nấy sắc mặt đại biến.

Cốt tộc nữ hoàng đứng giữa hư không, đôi cánh sau lưng nhẹ nhàng vũ động, nàng khẽ vuốt cằm ra hiệu với Cổ Trần.

Chuyện này khiến Cổ Trần kinh ngạc, vì hắn không hề thông báo cho Tinh Hồng nữ hoàng, càng không có mời nàng cùng đi, không ngờ nàng lại chủ động tới.

Hơn nữa Tinh Hồng nữ hoàng còn mang theo toàn bộ thủ hạ lực lượng, 100 ngàn Hài Cốt thành, ngàn vạn khô lâu đại quân chiếm một góc trời phía trên Thánh Vực, đen nghịt hù chết người.

- Cốt tộc phản đồ.

Cốt tộc cường giả trong Thánh Vực nổi giận hét lớn, sau đó bay thẳng lên không trung, đôi cánh sau lưng tỏa ra hắc khí kinh khủng, cả người được một bộ Cốt giáp đen nhánh bảo vệ.

Hắn chính là Cốt tộc đại biểu trong Thánh Vực, một tôn Cốt Hoàng, có thực lực cường đại, giờ đây hắn đang rất tức giận trước sự phản bội của Tinh Hồng nữ hoàng.


- Cút!Tinh Hồng nữ hoàng chẳng thèm đếm xỉa tới hắn, chỉ quăng ra một chữ đã khiến tôn Cốt Hoàng kia bị chấn động phải lui liên tiếp ra sau.

- Nhân Hoàng, ngươi đi mà không thông báo một tiếng, nói thế nào ta cũng là minh hữu của ngươi, ngươi làm vậy là không được đâu.

Tinh Hồng nữ hoàng giẫm lên một Cốt Long to lớn bay tới, dừng trước mắt Cổ Trần cách đó không xa, hiển nhiên khá là bất mãn với việc hắn không chịu thông báo cho mình một tiếng.

Nói thế nào cũng là minh hữu, gạt nàng thế này! vui được mới là lạ.

- Xin lỗi, ta không kịp thông báo cho ngươi, bây giờ ngươi đến đúng lúc lắm, cứ đứng đó quan sát trước đi.

Cổ Trần khẽ vuốt cằm nói, sau đó xoay người nhìn về phía bách tộc Thánh Vực.

Hắn chậm rãi đạp không đi tới trước Thánh Vực, nhìn tòa Thánh Sơn trước mắt mình, hào quang vạn trượng, tạo nên một màn sáng phòng ngự cường đại che chở Thánh Vực.

Hắn nhìn các phương cường giả, vô số sinh linh, bách tộc tinh nhuệ đều tề tụ đầy đủ bên trong Thánh Vực, nhìn tất cả đang khẩn trương trông chừng hắn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.