Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1548





Cổ Trần không hề bị lay động, hắn lạnh lùng nói:- Thời gian có hạn, hoặc là lập tức phóng thích, hoặc là tử chiến đến cùng, Nhân tộc ta từ trước tới giờ không sợ chiến, coi như bản hoàng hôm nay chết trận, ngày khác, sẽ có Nhân tộc đời sau có cùng ý chí quyết tâm giống bản hoàng chỉ huy Nhân tộc giết sạch bách tộc.

Kinh sợ, hoảng sợ, bách tộc các phương đều hoảng hồn.

- Tốt, bản tôn đáp ứng ngươi!Chung quy vẫn là thỏa hiệp, tôn tồn tại đại biểu cho bách tộc đưa ra lời hứa hẹn.

- Nghe kỹ đây, các ngươi lập tức phóng thích tất cả Nhân tộc nô lệ.

Ai dám không thả, bản tôn tự mình tiêu diệt tộc quần của kẻ đó.


Tôn tồn tại gào thét truyền đạt mệnh lệnh của mình.

Giờ khắc này, khắp nơi tĩnh mịch, bách tộc sợ hãi, toàn bộ Thánh Vực chìm trong thê lương, vị cường giả bí ẩn chống đỡ bách tộc kia lại thỏa hiệp rồi.

Bách tộc thỏa hiệp, đại biểu các nơi, cường giả bi phẫn đan xen, thiếu điều thổ huyết, tất cả bách tộc sinh linh cùng cường giả cảm thấy bị sỉ nhục sâu sắc.

- Thả người!- Truyền lệnh các đại tộc quần, lập tức thả tất cả Nhân tộc.

Từng tiếng gào thét bi phẫn truyền đến, bên trong Thánh Vực, rốt cuộc bách tộc đại biểu cùng các cường giả cũng phát ra tộc lệnh.

Bọn họ truyền tin hoặc ra lệnh về bản tộc của mình, lập tức phóng thích Nhân tộc bị cầm tù, nuôi nhốt.

Mà phải là tất cả Nhân tộc.

Ầm ầm! Thánh Vực, tiếng hô “Giết” rung trời, Nhân tộc, Long tộc, Kỳ Lân, Phượng Hoàng, Bạch Hổ, vô số Hung thú, còn có khô lâu đếm không hết vẫn không dừng lại, đang tiếp tục đánh giết, đẩy mạnh tấn công từng chút một, giết đến nỗi máu chảy thành sông.

- Khốn kiếp!- Bản tôn đã đáp ứng, vì sao ngươi vẫn không ngừng lại?Thấy Nhân tộc không chịu ngưng chiến mà tiếp tục sát phạt, tôn cường giả bí ẩn vừa kinh vừa sợ, tiếng gầm gừ truyền khắp toàn bộ Thánh Vực, làm vỡ nát không ít kiến trúc.

Các tộc cường giả, vô số bách tộc sinh linh đều nổi giận.

- Nhân Hoàng, chúng ta đã truyền đạt mệnh lệnh, vì sao còn không ngừng tay?Có bách tộc cường giả đại biểu hét lên giận dữ, chất vấn Cổ Trần.


Tất cả mọi ánh nhìn đều hướng về Cổ Trần, mười phần phẫn nộ.

Thế nhưng Cổ Trần lại mặt không đổi sắc lạnh lùng nói:- Ta đâu có thấy Nhân tộc bị nô dịch trở về? Các ngươi mới đáp ứng bằng miệng, còn người đâu?Trước khi tộc nhân của bản hoàng trở về toàn bộ, chiến tranh sẽ không ngừng lại, giết chóc sẽ vẫn được tiếp tục.

Mấy lời này khiến bách tộc Thánh Vực sợ ngây người, vô số sinh linh vừa sợ hãi vừa lửa giận ngập trời.

Cổ Trần nói rất rõ, Nhân tộc nô lệ không trở về, chiến tranh sẽ không kết thúc.

- Đáng chết, ngươi dám giỡn mặt bản tôn?Tôn cường giả bí ẩn giận tím mặt, một cỗ sát ý khóa chặt Cổ Trần.

Oanh!Có lực lượng đáng sợ từ sâu trong Thánh Vực đánh về phía Cổ Trần, nhanh đến cực hạn, thậm chí ngay cả Cổ Trần cũng không thể trốn tránh.

Nhưng Cổ Trần vẫn bình tĩnh ung dung, hắn đứng yên ở đó, mặc cho cỗ lực lượng đáng sợ nọ ập vào mình.

Keng!Sau một khắc, có một đạo phong mang cắt đứt hư không, trong nháy mắt chém thẳng vào Thánh Vực, triệt tiêu cỗ lực lượng đáng sợ kia ngay trước mắt mọi người.

Kiếm mang không giảm uy thế, tiếp tục chém vào sâu trong Thánh Vực.

- Rống! Có tiếng gầm giận dữ, tôn cường giả bí ẩn lửa giận công tâm.

Nhưng nó buộc phải dừng lại, không dám tùy tiện hành động nữa, cỗ sát phạt chi khí ở Bách Man sơn kia càng ngày càng kinh khủng, tôn Nhân tộc Anh Linh bất hủ nọ đã hoàn toàn khôi phục, sát khí bức người.


Cổ Trần hung hãn nói:- Bản hoàng đã nói, Nhân tộc nô lệ trở về thì trận đại chiến này mới có thể kết thúc, nếu không, tiếp tục giết!Giết cho tới khi Nhân tộc nô lệ trở về, một ngày không trở về, vậy giết một ngày, ba ngày không trở về, vậy giết ba ngày ba đêm.

m thanh vang dội, khí thế kinh thiên, bách tộc khủng hoảng hãi hùng, nỗi sợ hãi tận sâu trong xương tủy.

Bách tộc đang ở trong giai đoạn sụp đổ, Thánh Vực bị phá hủy từng chút một, vô số dị tộc bị tàn sát chém giết.

Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết rung trời, tình thế đã loạn càng thêm loạn.

Thấy Cổ Trần quyết tâm như thế, lúc này bách tộc mới thật sự ý thức được mức độ đáng sợ của Cổ Trần, mà cũng đúng thôi, không thấy tộc nhân được trở về, ai biết ngươi có đang lừa đảo hay không?Ong ong! Sâu trong Thánh Vực, một cỗ lực lượng khủng bố đang ấp ủ, tôn cường giả bí ẩn quả thật nổi giận rồi, cảm giác bản thân bị Cổ Trần đùa giỡn.

- Nhân Hoàng, ngươi thật sự cho rằng có một Anh Linh là bản tôn không cách nào giết được ngươi?Nó giận dữ gào thét.

Cổ Trần nheo mắt đáp:- Ngươi cứ tới đây, nếu bản hoàng sợ ngươi thì không phải là Nhân Hoàng.

Hôm nay ngươi dám ra đây, nhất định biến ngươi thành tro bụi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.