Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1552





Oanh!Sau một khắc, từng chiếc Thanh Đồng chiến thuyền rút lui, mang theo thắng lợi và vô số Nhân tộc được giải cứu trở về địa điểm xuất phát.

Hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang!Nhân tộc rút quân, chỉ để lại một mảnh Thánh Vực bị tàn phá.

Bên trong Thánh Vực hoàn toàn yên tĩnh, nguyên một đám bách tộc cường giả, vô số sinh linh hai mắt đờ đẫn nhìn một khu vực lớn trong Thánh Vực bị hủy.

Thi thể chất chồng như núi, máu chảy thành sông, mùi tanh bay xa mấy trăm dặm, hình ảnh tàn khốc như tu la luyện ngục cực kỳ dọa người.

- Bảo vật của bản hoàng! Có Hoàng giả ngửa cổ lên trời gào thét, hai mắt đỏ bừng.


Tất cả đau lòng kêu rên:- Linh viên của ta! - Thánh Điện của bản hoàng! Trong lúc nhất thời, vô số sinh linh kêu khóc, bi phẫn đan xen, chỉ cảm thấy một mảnh tối tăm không ánh sáng.

Trận chiến này khiến Thánh Vực trở nên hoang tàn, vô số kiến trúc sụp đổ, hàng núi thi thể do Nhân tộc thanh lý chiến trường chồng lên.

Quả thật Cổ Trần nói được làm được, khiến bên trong Thánh Vực máu chảy thành sông, xác chất như núi.

- Nhân tộc, Nhân Hoàng!Các Thánh Tử, Thánh Nữ bi phẫn, mặt mũi đờ đẫn.

Kể từ đây, Cổ Trần trở thành bóng ma tâm lý của bọn họ, không thể xóa nhòa.

Hỏa Vân Nhi, Thiên Nga Thánh Nữ, Thánh Tử Thánh Nữ! vẻ mặt mờ mịt đứng trước núi thây biển máu, trong đầu đều là bộ dạng cường thế của Cổ Trần.

- Cổ Trần! - A!- Ta không cam tâm!Trong Thánh Vực truyền đến từng đợt tiếng kêu rên, bi phẫn và oán niệm của bách tộc hội tụ trên hư không, bao phủ toàn bộ Thánh Vực.

Một trận chiến này, Bách Tộc Thánh Vực tổn thất nặng nề, bị Cổ Trần đào sâu ba thước, vơ vét vô số tư nguyên cùng bảo vật, lại mang đi toàn bộ Nhân tộc nô lệ ở bên trong.

Chiến thắng của Cổ Trần chấn nhiếp toàn bộ Man Hoang, thậm chí Thần tộc, thậm chí Trung Thiên Vực, Nam Hỏa Vực! đều vì thế mà chấn động cùng sôi trào.

Từ đó, danh tiếng Nhân Hoàng truyền khắp Man Hoang đại địa, không ai không biết không người không hay!Vài ngày sau, Bách Man sơn, bên trong Hoang Cổ thành, bỗng nhiên xuất hiện thêm rất nhiều Nhân tộc.


Số Nhân tộc này đều được Cổ Trần mang về từ Thánh Vực, tạm thời để họ ở lại nơi này.

Bấy giờ, trong Hoang Cổ thành tề tụ mấy trăm vạn người, tất cả kích động hưng phấn đứng trước Anh Linh điện, đen nghịt một mảnh nhìn không thấy điểm cuối.

Chung quanh Hoang Cổ thành có Chân Long bay múa, Kỳ Lân hống gọi, Bạch Hổ bay lên không trung, Phượng Hoàng giương cánh, hàng dãy khô lâu đứng im không nhúc nhích.

Còn có Linh Chủ cầm đầu 100 ngàn Linh tộc đang yên lặng nhìn tình cảnh trước mắt.

Nói chung, tất cả minh hữu của Nhân tộc đã tham gia trận chiến vừa rồi đều tụ tập trong Hoang Cổ thành.

Phía trước Anh Linh điện, Cổ Trần suất lĩnh một đám Nhân tộc cao tầng, tướng lãnh tiến hành tế tự, bên trên tế đàn bày đầy đầu của cường giả và sinh vật thuộc các chủng tộc khác nhau, từng cái đầu lâu dữ tợn máu me, vô cùng dọa người.

- Các tộc nhân, trận chiến này Nhân tộc ta đã thắng lợi!Cổ Trần bỗng nhiên hét lớn một tiếng, hắn xoay người, mặt mày nghiêm túc nhìn xuống vô số người ở phía dưới.

- Vạn thắng! Vạn thắng! Vạn thắng!Lời này vừa được nói ra, toàn bộ Hoang Cổ thành một mảnh reo hò, huyết khí sôi trào phóng thẳng lên trời, rung động thiên địa.

Huyết khí của mấy trăm vạn người hội tụ, cuồn cuộn như nước thủy triều dẫn phát thiên tượng dị biến, khiến vô số sinh vật hoảng sợ trốn sâu trong sơn lâm run lẩy bẩy.

- Lấy máu bách tộc tế lễ Nhân tộc tiền bối anh liệt, rửa sạch sỉ nhục của Nhân tộc!- Nhân tộc! Nhân tộc! Nhân tộc!Bên trong thành, mấy trăm vạn Nhân tộc gào thét, ngay cả các minh hữu là Long tộc, Bạch Hổ tộc, Kỳ Lân, Phượng Hoàng, khô lâu, Hung thú cũng cực kỳ chấn động.


Nhân tộc trải qua hàng loạt đại chiến tạo dựng nên uy danh của Hoang Cổ tộc, tạo dựng nên tôn nghiêm của Nhân tộc, bọn họ đã dùng máu của bách tộc rửa sạch nỗi sỉ nhục bao nhiêu năm qua trên người Nhân tộc.

Trên gương mặt tất cả mọi người là ánh sáng nóng rực, đó là vinh quang, là huyết khí, là ý chí của Nhân tộc, được thiêu đốt bùng lên chiếu sáng cả một góc trời.

Tổ Long, Phượng Tổ, Bạch Hổ, Kỳ Lân đều tới, ai nấy sắc mặt phức tạp, kích động, cảm thán, cảm thấy kinh hãi trước sự đổi thay của Nhân tộc.

- Nhân tộc quật khởi rồi.

Tinh Hồng nữ hoàng đứng giữa không trung, phía dưới là đông đảo khô lâu cũng tham gia lễ tế lần này.

Ánh mắt nàng chăm chú vào Cổ Trần, có thể nói nàng cực kỳ khâm phục vị Nhân Hoàng Cổ Trần này, và hơn cả là kính sợ sâu sắc.

Cổ Trần thật sự làm được, thật sự đánh cho bách tộc phải hãi phải kinh, thật sự chấn nhiếp được Man Hoang bách tộc.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.