Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1600






Bóng đen kia run rẩy, chậm chạp lên tiếng:- Người cuối cùng rất kỳ quái, lại là Nhân tộc, hình như gọi là...!Cổ Trần.- Nhân tộc, Cổ Trần?Bạch Dạ cực kỳ kinh ngạc, sao lại có một Nhân tộc ở đây?- Ngươi chắc chắn chứ?Bạch Dạ lạnh lùng chất vấn bóng đen.Bóng đen lập tức cúi đầu đáp:- Chắc chắn thưa chủ nhân, người cuối cùng tên Cổ Trần, là Nhân tộc, chuyện này ai cũng biết.- Nhân tộc? Cũng thú vị lắm, chẳng qua sao trên Tam Sinh Thạch lại có Nhân tộc nhỉ?Bạch Dạ có chút nghĩ không thông.Giống hệt hắn, những người khác cũng không hiểu nổi.- Nhân tộc, Cổ Trần?- Tra cho rõ ràng lai lịch thân phận của Nhân tộc này, bản tôn phải biết tất cả tin tức về hắn.Một bên khác, vị Diêm Ma thanh niên của Sâm La tộc truyền lệnh, toàn thân tỏa ra áp lực đáng sợ, tựa như trời sinh đã là bậc Vương giả.- Đi, điều tra rõ lai lịch Cổ Trần.Những người khác đều ào ào điều tra Cổ Trần, vì sao một Nhân tộc lại được mời đến đây? Hơn nữa còn là Nhân tộc duy nhất có tên trên Tam Sinh Thạch?Tất nhiên trong đó phải có chỗ mờ ám.- Nhân tộc...!một chủng tộc đê tiện! Sao lại có tên trên Tam Sinh Thạch! ?Trong đại điện được phân cho Tu La tộc, một thanh niên xấu xí tóc đỏ như lửa, mặt mũi dữ tợn, giữa mày có một con mắt nằm dọc.Hắn chính là Tu La tộc Đế Già, tu vi sâu không lường được, cũng là kẻ có tên trên Tam Sinh Thạch.Lần này, phía trên Tam Sinh Thạch xuất hiện mười cái tên, nhưng khiến người ta bất ngờ là lại có một Nhân tộc.Cổ Trần lập tức nổi danh, các phương đều đang điều tra thân phận và lai lịch của hắn, vừa tra một phát liền biết được một chuyện ghê gớm mới xảy ra.- Ngươi nói cái gì?- Hắn giết một nửa các tộc Thánh giả?- Thật hung tàn!Tin tức này chấn động các phương, ai nấy kinh ngạc không thôi, Nhân tộc Cổ Trần kia cũng quá phách lối rồi? Mới đến đã dám giết hơn phân nửa các tộc Thánh giả?Ngay tại lúc các phương đang chấn kinh, thì trong đại điện nơi Cổ Trần ở, Mục lo lắng đi tới đi lui.- Nhân...!Cổ huynh, bên ngoài các phương đều đang dò xét tin tức về ngươi đó!Mục tỏ ra khẩn trương, đang muốn gọi Nhân Hoàng liền nhanh chóng đổi xưng hô.


Hắn sợ sẽ tiết lộ thân phận thật sự và tin tức về Cổ Trần, vậy nên mới phải giấu diếm.Đối với chuyện này, Cổ Trần không hề để ý, có tiết lộ hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì hắn mấy.Thứ hắn muốn biết là Minh Phủ này đang muốn giở trò quỷ gì.Nghĩ nghĩ, Cổ Trần hỏi:- Bảo ngươi đi điều tra tin tức, đã có thu hoạch gì chưa?Mục lúng túng nói:- Nhân...!Cổ huynh, ngươi cũng biết đấy, hiện tại ở đây chỉ có hai chúng ta là Nhân tộc, còn lại toàn là dị tộc, nên ta không dò xét đươc bao nhiêu tin tức cả.Hắn ngừng lại một chút mới nói tiếp:- Ta chỉ nghe ngóng được một chút, trên Tam Sinh Thạch xuất hiện mười cái tên, ngoại trừ ngươi ra thì chín người khác lần lượt là: Sâm La tộc Diêm Ma, Tu La tộc Đế Già, Cửu U tộc Bạch Dạ, Minh tộc Minh Viêm, Hắc Ma tộc Đại Ma Vương, Cốt tộc Cốt Ngạo Thế, Hồn tộc Quỷ Vô Song, Thi tộc Cửu Anh, còn có m Sơn cấm địa m Thập Tam.Mục nói đến đây thì thôi, bởi vì hắn chỉ thám thính được chừng đó tin tức.Cổ Trần khẽ vuốt cằm, ánh mắt lóe sáng, cùng với những gì chính hắn nghe ngóng được, thì hắn đã tạm hiểu rõ được tình huống trước mắt.Nhưng ngoài mười cái tên xuất hiện trên Tam Sinh Thạch ra, vẫn còn vô số sinh linh cường giả đến từ các tộc khác, rốt cuộc bọn họ đến đây làm gì?Phải chăng, ngoài mười người đó, thì những người khác được mời đến đây là còn có tác dụng khác?- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?Mục lo lắng hỏi.- Đợi.Cổ Trần bình tĩnh nói như thế, hiện tại chỉ có thể chờ xem hành động tiếp theo của Minh Phủ, xem thử rốt cuộc bọn họ muốn làm cái gì.Các phương tề tụ Minh Phủ, ai nấy ít nhiều đều có chút bất an khi bị mời đến đây, mơ hồ cảm thấy có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.Đáng tiếc tới thì cũng đã tới rồi, muốn đi lại không dễ dàng.Thời gian trôi qua từng chút một, chớp mắt, ba ngày thoáng qua thật nhanh.Ngày hôm ấy, có tiếng chuông vang vọng trong Minh Phủ, khiến mọi người chợt nhận ra mọi chuyện sắp bắt đầu.- Phủ Quân có lệnh, xin tất cả khách quý tiến về Vong Xuyên đài.Ngoài điện, một tên m Binh đến đây dẫn đường.- Rốt cục bắt đầu.Cổ Trần chậm rãi mở hai mắt, hắn khẽ vẫy tay một cái, một đoàn hơi nước bên cạnh lập tức bay tới, quấn quanh cổ tay hắn, hóa thành một cái vòng tay hơi nước mờ nhạt.Đó là Thủy Linh, nó không muốn ở lại đây nên mới dùng cách này để đi theo Cổ Trần.- Chúng ta đi thôi.Cổ Trần nói xong sải bước ra khỏi đại điện, Mục lập tức đuổi theo, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng và cảnh giác.Nơi này đâu phải chỗ tầm thường, Minh Phủ, một khi không may mắn sẽ phải chết ở đây, ngay cả linh hồn cũng không ra được..




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.