Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1626





Oành!Lại một luồng sáng từ trong con mắt khủng bố kia đánh xuống, nhắm ngay giữa đầu Cổ Trần, đánh nát một nửa đầu, óc cũng bay ra.

Nhưng Cổ Trần vẫn chưa chết, ngoan cường sống sót, vết thương chữa trị từng chút, xương cốt máu thịt chữa trị phục hồi từng tí, loáng thoáng có thể nhìn thấy một luồng quang mang cường đại ở bên trong đầu.Đoàn quang mang kia đang hấp thu Thiên khiển chi lực vô tận, dần dần hội tụ, ngưng kết hóa thành một cái ánh mắt đáng sợ không kém.Uỳnh!Nháy mắt, một tia sáng bùng phá từ đỉnh đầu Cổ Trần, mở ra một con mắt.- Cái đó là...- Thiên Khiển Chi Nhãn?Từng tiếng kinh hô truyền đến từ bốn phía, có cường giả kinh hãi, nhìn một con mắt ngưng tụ mở ra trên đỉnh đầu Cổ Trần đều kinh ngạc đến ngây người.Đó là Thiên Khiển Chi Nhãn, giống như đúc với ánh mắt ngưng tụ ra bên trong Thiên khiển, dường như là mở ra hai bản sao.


Tái nhợt, lãnh đạm, lạnh lùng, vô tình, hai con mắt nhìn nhau, toàn bộ khoảng không hỗn độn đều tĩnh lặng.Ầm!Khoảnh khắc tiếp theo, hai con mắt cùng run lên, mỗi bên phát ra một Thiên khiển chi quang, mạnh mẽ đụng vào nhau cùng bị chôn vùi ở trong hư không.Bên trên Thiên khiển, ánh mắt đáng sợ kia hiện ra một chút ánh sáng như có điều suy nghĩ, tựa như là không hiểu vì sao xuất hiện một con mắt giống nhau.

Một luồng ý chí của thượng thương cũng sửng sốt.- Muốn diệt ta, không có cửa đâu.Cổ Trần thét dài, thân thể bộc phát ra từng đợt quang mang mạnh mẽ, pháp tắc chi lực dày đặc chằng chịt xen lẫn, Thiên khiển chi lực hóa thành một màn ánh sáng bao phủ.

Hắn vung ra song quyền, đánh nát từng đợt Thiên khiển như nước lũ, không ngừng cắn nuốt ngăn cản sự hủy diệt của Thiên khiển.Vù vù vù...!Lúc này, con mắt trên hư không hơi hơi rung động, lộ ra một tia sáng đáng sợ, Thiên khiển chi lực vô tận hội tụ trong đó.


Dòng thác Thiên khiển vốn rít gào sôi trào lập tức biến mất không thấy đâu nữa, bị hút vào Thiên Khiển Chi Nhãn, chuẩn bị tuôn ra một cỗ khí tức và quang mang càng thêm đáng sợ.Nguy hiểm!Đồng tử Cổ Trần ngưng tụ, cảm thấy một nguy cơ sâu sắc, Thiên Khiển Chi Nhãn trên đỉnh đầu phát sáng, hội tụ một cỗ ánh sáng cường đại.Đùng!Chỉ thấy một cột sáng đánh xuống, đánh vào giữa Thiên Khiển Chi Nhãn của Cổ Trần, trong nháy mắt xuyên qua nó đánh nát tại chỗ.- A...Cổ Trần kêu thảm một tiếng, cả người bị cột sáng oanh kích, Diệt Thế Chi Quang đến từ thượng thương đánh hắn đến mức thân thể vỡ nát thành mấy mảnh.

Thân thể vỡ nát, một dòng máu bắn ra hỗn loạn, hóa thành tro bụi rồi tiêu tán.Nhưng thân thể rách nát của Cổ Trần đang từng chút ghép lại với nhau, cố gắng chữa trị và rất nhanh đã khôi phục trở lại lại, lần nữa hiện lên.- Ui!- Thật là sức khôi phục khủng khiếp!- Người này không thể chọc vào nha.Bên trong Cấm khu, những cấm kỵ sinh vật chú ý tới nơi này đều âm thầm kinh hãi, bị sức mạnh của Cổ Trần làm cho phát khiếp.Không phải thực lực mạnh mẽ của hắn, chút thực lực ấy vẫn không được đặt ở trong mắt bọn họ, thứ duy nhất khiến bọn chúng kiêng kỵ chính là sức khôi phục cường đại của Cổ Trần.Còn có sức mạnh nắm giữ Thiên khiển chi lực, càng có khả năng dẫn tới thiên phạt, thiên khiển, đây không thể nghi ngờ là thứ mà nhóm sinh vật cấm kỵ kiêng dè nhất.- Trên người kẻ này và thượng thương có vướng mắc nhân quả sâu đậm, tương lai đã chú định thảm thương.- Không thể tới gần nó, nếu không ắt gặp Thiên khiển.Hết sinh vật cấm kỵ này đến sinh vật khác đều bị Cổ Trần trấn trụ, liệt hắn vào danh sách những thứ không thể tới gần và trêu chọc..- Làm sao mà vẫn chưa chết vậy?Trong thần miếu, sinh vật cấm kỵ này nhìn Cổ Trần chăm chú, hai mắt đều trợn đến sắp lồi ra, vẫn chưa có chết.

Nó ngóng trông Cổ Trần sắp chết.Giống với nó, một vị sinh vật cấm kỵ khác từng ở Bách Man sơn bị dọa sợ chạy mất, đang thẫn thờ nhìn cảnh tượng Cổ Trần độ Thiên khiển.

Nó im lặng cười khổ nói.- Quái vật này lại tới nữa.Làm sao chạy đến chỗ nào đều có thể gặp phải quái vật Nhân tộc này, ban đầu trong Bách Man sơn, động một chút thì là thiên kiếp, thiên phạt, dọa cho nó sợ đến phải chạy tới Hư Không chiến trường.


Kết quả hay lắm, hiện giờ lại đụng phải Cổ Trần, cái này khiến nó có chút tức giận, lại bất lực không biết phải làm sao.Cấm kỵ sinh vật, sợ nhất chính là bị thiên phạt quan tâm nhớ thương, một khi bị để mắt tới vậy thì đồng nghĩa với đi lĩnh cơm hộp.

Thật không ngờ đến trốn đến Hư Không chiến trường mà vẫn đụng phải Cổ Trần như cũ, chuyện này là sao đây.- Người đâu, đi, dẫn tiểu tử này vào Thiên Hoang, để hắn và Thiên Ngoại và Thâm Uyên cùng chết đi thôi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.