Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 163: Mời Về





Phanh phanh phanh! Khi ba người chuẩn bị tiếp tục đánh giết những Thú nhân còn lại, chung quanh chợt truyền đến từng đợt trầm đục, chỉ thấy hết Thú nhân này đến Thú nhân khác nổ tung lên, thịt nát bay tán loạn.

Chỉ thấy một bóng đen lướt qua, Thú nhân đang bỏ chạy tứ tán bị giết sạch từng tên một.

Chỉ trong vòng vài lần hô hấp ngắn ngủi, hơn trăm tên Thú nhân ban đầu đã bị giết sạch sẽ, một tên cũng không để lại, toàn bộ chết trong rừng.

Răng rắc!Một tên Thú nhân sau cùng bị Cổ Trần bẻ gãy đầu, trong chớp mắt không còn Thú nhân nào còn sống, chỉ có thi thể nát bấy đầy đất, máu tươi nhuộm đỏ lá cây bụi cỏ.

Một mùi tanh hôi tràn ngập, khiến người ta buồn nôn.

Sắc mặt ba người Man Nguyệt, Man Sơn, Man Ngũ tái đi, hai mắt trừng lớn, hoảng sợ nhìn một màn trước mắt, quả thực không thể tin nổi.


- Ùng ục!Ba người hung hăng nuốt ngụm nước bọt, hai mắt kinh dị nhìn qua Cổ Trần đang chậm rãi đi đến phía trước, trong lòng sợ hãi, lại càng thêm e ngại.

Rốt cuộc người này thuộc Nhân tộc, hay là một Hung thú đội lốt người?Cổ Trần giết sạch những Thú nhân kia xong liền kiểm tra một phen, đáng tiếc không tìm được thứ gì tốt.

Ngay cả tên Thú nhân thủ lĩnh cũng chả có trang bị trữ vật nào cả.

Đúng là một tên quỷ nghèo.

Không có thu hoạch, Cổ Trần hơi bất mãn đá bay thi thể Thú nhân thủ lĩnh, lúc này hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía ba người kia.

Nhìn thấy Cổ Trần nhìn qua, Man Nguyệt, Man Sơn, Man Ngũ sợ cứng người, trong mắt lộ ra chút cảnh giác cùng kiêng kị.

- Ta tên là Man Nguyệt, là tộc nhân của Man Sư bộ lạc, vừa rồi đa tạ tộc huynh xuất thủ cứu giúp.

Lúc này, Man Nguyệt kiên trì tiến lên, sắc mặt trịnh trọng hành lễ nói cảm ơn.

Mặc kệ như thế nào, chuyện Cổ Trần cứu được ba người cũng là sự thật, cho nên cứ việc bỏ sự hung tàn và thực lực cường đại của Cổ Trần qua một bên, chân thành bái tạ mới đúng.

- Man Ngũ, Man Sơn, bái tạ tộc huynh!Trông thấy Man Nguyệt nói lời cảm ơn, hai người còn lại không dám chần chờ, tiến lên bái tạ.

Cổ Trần đi đến trước mặt ba người, cẩn thận đánh giá.

- Không cần đa lễ, chẳng qua tiện tay mà thôi.


Hắn khẽ vuốt cằm nói, ánh mắt hơi rục rịch, trong lòng suy nghĩ về lai lịch của ba người này.

Nghe vị thiếu nữ trẻ tuổi tên là Man Nguyệt kia bảo, ba người đến từ Man Sư bộ lạc.

Vừa nghĩ như thế, hắn liền chủ động mở miệng hỏi:- Đúng rồi, vì sao ba người các ngươi lại ở đây? Đám Thú nhân này là nhằm vào các người sao?- Chúng ta?Bọn Man Nguyệt liếc nhìn nhau.

Một lát sau, Man Nguyệt quyết định nói thẳng:- Không dối gạt tộc huynh, ba người chúng ta đến đây để tìm hiểu tin tức của Thú tộc, chẳng qua không ngờ lại bị Thú tộc phát hiện.

Còn chưa thỉnh giáo đại danh của tộc huynh?Man Nguyệt nói xong tò mò nhìn Cổ Trần.

Trong lòng nàng cực kỳ chấn động, nhìn vẻ ngoài thì hình như Cổ Trần xấp xỉ tuổi nàng, nhưng lực lượng toàn thân lại vô cùng cường đại, mơ hồ cảm thấy hắn còn cường đại hơn cả Thiếu tộc trưởng.

- Ta tên Cổ Trần.

Cổ Trần nghĩ nghĩ nói ra.

- Cổ Trần?Man Nguyệt, Man Sơn, Man Ngũ liếc nhau, trong lòng kinh ngạc, bởi vì bọn họ chưa từng nghe qua cái tên này, càng chưa từng nghe nói bên trong các bộ lạc lớn ở Bách Man sơn có một cường giả trẻ tuổi như thế.

- Đúng rồi, các ngươi vừa mới nói đến tìm hiểu tin tức Thú tộc, không biết có thể nói cho ta nghe đôi chút không?Cổ Trần bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, mở miệng hỏi thăm.

Ba người nghe vậy liền trầm mặc, cuối cùng vẫn là Man Nguyệt mở miệng.

Chỉ nghe nàng nói:- Thực không dám giấu giếm tộc huynh, lần này chúng ta định tìm hiểu tin tức về Linh viên của Thú tộc, đáng tiếc không có phát hiện gì.


- Linh viên của Thú tộc, chẳng lẽ bộ lạc các ngươi muốn động thủ với Thú tộc?Cổ Trần kinh ngạc nhìn ba người.

Đám người Man Nguyệt gật gật đầu, nàng giải thích:- Không sai, lần này chúng ta phụng mệnh Thiếu tộc trưởng đi tìm hiểu một số tin tức về Linh viên.

Chúng ta đang tìm kiếm vị trí của nó.

- Tộc huynh, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta vẫn nên rời đi trước hẵng nói.

Man Sơn nhìn chung quanh, sắc mặt lo lắng đề nghị.

- Tộc huynh, không bằng huynh cùng về bộ lạc với chúng ta, ta tin chắc Thiếu tộc trưởng sẽ rất hoan nghênh huynh.

Man Nguyệt cũng mở miệng đề nghị, mời Cổ Trần về bộ lạc của nàng.

Dù sao nơi này vừa mới bị Thú nhân phát hiện, nhất định phải rời đi, nếu không chẳng mấy chốc sẽ có Thú tộc cường giả đến, đến lúc đó thì thật phiền phức.

- Cũng tốt!Cổ Trần nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng đồng ý đi theo ba người, hắn muốn xem thử tình huống chỗ bộ lạc của bọn họ là như thế nào, thuận tiện tìm hiểu tin tức về Thú tộc một phen, hòng chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.