Cổ Trần nói một hồi, để lão Chí Tôn không thể không chần chờ, suy ngẫm thêm một phen, cuối cùng vẫn là chấp nhận thỏa hiệp vì đại cục.Cổ Trần nói rất đúng, dựa theo tình thế trước mắt mà nói, cả Nhân tộc cũng chỉ có một mình lão Chí Tôn là người mạnh nhất, có khả năng chấn nhiếp bách tộc cùng Thần tộc.Nếu như hắn theo Cổ Trần tiến vào thâm uyên, bị các tộc biết được, Nhân tộc nhất định sẽ phải nghênh đón một mối tai họa càng kinh khủng hơn, lúc đó khẳng định bị đánh diệt.Bách tộc, còn cả Thần tộc không hề đần độn chút nào, trái lại là vô cùng ranh mãnh.
Đừng nằm mộng chúng sẽ ở yên chờ ngươi trở về, bách tộc tàn nhẫn, Thần tộc lãnh khốc, nhất định sẽ sử dụng toàn bộ chiêu trò để giành được lợi ích.
Những năm vừa qua Nhân tộc sớm đã lĩnh giáo đầy đủ rồi.- Hỗn Độn thành, ta giao hết thảy cho Tôn giả.
Nơi này có một triệu Thánh Binh, nếu như cần tới để diệt đi những tàn lực, chỉ cần xuất ra mà dùng, không cần cố kỵ.Cổ Trần trịnh trọng bàn giao một phen, để lão Chí Tôn trấn thủ bản tộc, tọa trấn tất cả, uy hiếp các phương bách tộc.Mà bản thân hắn thì sẽ tìm cơ hội chui xuống dưới vực sâu thực hiện kế hoạch của mình.- Nhân Hoàng, trên người ngươi gánh vác toàn bộ vận mệnh Nhân tộc, không thể xảy ra sơ xuất.
Thâm uyên ăn mòn cường đại, người tiến vào thâm uyên rất khó ngăn cản.- Đây là một giọt bản mệnh tinh huyết của ta, cần phải hao phí trăm năm thọ nguyên mới ngưng tụ ra được, sở hữu tám thành chiến lực của bản tôn, nếu ngươi gặp phải nguy hiểm cứ việc trực tiếp dùng, không cần cố kỵ.Lão Chí Tôn xuất ra một giọt chí cường tinh huyết giao cho Cổ Trần, sau đó sắc mặt hắn cũng thay đổi.Hao phí trăm năm thọ nguyên, nhìn mặt lão Chí Tôn càng thêm khắc khổ cùng thương lão, tâm lý Cổ Trần nhiều ít cũng có chút cảm động cùng áy náy.Hắn đã thâu thiên năm trăm năm ròng rã, trước đó giảng đạo lại hao phí một trăm năm, hiện tại dùng thực lực ngưng tụ tám thành tinh huyết lại hao phí một trăm năm, vậy chung quy cũng chỉ còn lại ba trăm năm.“Tôn giả, ta nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp kéo dài tính mạng cho ngươi, cho dù có phải lên trời lấy thuốc cũng không hối tiếc.”Cổ Trần yên lặng đưa ra quyết định, muốn tìm ra biện pháp tục mệnh cho lão Chí Tôn duy nhất còn sót lại của Nhân tộc.- Đi thôi, tương lai Nhân tộc là sống hay là chết, đều không cần ta gánh vác bất luận điều gì nữa, chỉ cần đánh một trận long trời lở đất là được.Lão Chí Tôn vô cùng phóng khoáng, vỗ vỗ bả vai Cổ Trần, cười lên ha hả.Cổ Trần gật gật đầu, quay người lặng yên rời khỏi Hỗn Độn thành, không nói lời nào, cũng chẳng ai biết là đi đâu.Thâm Uyên, trước một vòng xoáy vặn vẹo.Cổ Trần đứng đó, yên lặng quan sát vòng xoáy trước mắt, nó lộ ra một loại khí tức hắc ám, mục nát, hỗn loạn, vặn vẹo, hủy diệt...!đáng sợ.Ánh mắt hắn lấp lóe, không rõ hắn đang suy tư điều gì.- Vì Nhân tộc, ta nguyện rơi vào Thâm Uyên.Cổ Trần lẩm bẩm, thần sắc quyết định, hắn lập tức quét mắt nhìn bốn phía, vừa thấy một tòa núi hoang liền trực tiếp tung mình vung tới một quyền.Ầm!Ngọn núi nổ tung tạo ra một cái hang.Cổ Trần bước vào trong hang, ngồi xuống xếp bằng, toàn thân tỏa ra khí tức cường đại.- Nguyên Thủy Ma Cốt, loại bỏ!Chỉ nghe một tiếng quát khẽ, từ trong thân thể Cổ Trần truyền đến tiếng tạch tạch tạch giòn vang, đau đớn mãnh liệt lan khắp toàn thân, thấm sâu vào linh hồn.Hắn đang làm gì?Nếu có người ở đây, nhất định có thể trông thấy gương mặt Cổ Trần tràn đầy thống khổ, hắn vậy mà đang loại bỏ xương cốt trong người mình.Từng có một bộ khô lâu màu đen quỷ dị muốn dung nhập vào trong cơ thể Cổ Trần, tuy cuối cùng đã bị chém chết, nhưng vẫn có một số xương phấn đã lọt được vào xương cốt hắn.Cổ Trần vẫn luôn không phát giác ra thứ xấu xa kia, nhưng kể từ khi thân thể thành Thánh, Cổ Trần liền mơ hồ nhận ra nó đang ẩn tàng trong cơ thể mình, nhận ra được điểm dị thường trong cốt cách mình.Bang bang!Chỉ nghe từng tiếng leng keng truyền đến, từ trong xương cốt Cổ Trần rơi ra mấy viên tròn tròn màu đen kỳ dị, chúng rơi ra liên tục, mang theo một cỗ điềm xấu chi khí.Trong thân thể cường đại, Nguyên Thủy Ma Cốt tách khỏi cốt cách từng chút một, xương phấn, cốt tủy, điềm xấu vật chất, từng cái được tháo rời ra.Loại đau khổ này khiến Cổ Trần cũng phải nhăn nhó mặt mày, hắn cố nhịn cơn đau tháo rời dị vật ra khỏi người, cố gắng dùng linh hồn ý chí cường đại bóc chúng ra bên ngoài cơ thể.Ông!Trước người, một đoàn vật chất màu đen quỷ dị đang nhúc nhích, chính là tập hợp những hạt đen tròn vừa bị loại bỏ khỏi xương cốt Cổ Trần, đoàn vật chất màu đen kia càng lúc càng lớn, chuyển động liên tục như thể nó là một vật sống thật sự, nó giãy dụa muốn trở lại cơ thể Cổ Trần..