Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1687





Trong cơ thể Vận Mệnh tộc nhân này cất giấu một cỗ Vận Mệnh bản nguyên, bản nguyên của một Thánh Chủ cường đại cỡ nào chứ?Cổ Trần tinh luyện nửa bộ thi thể, sau khi nó bị hòa tan từng chút một thì chỉ để lại một đoàn bản nguyên thần bí, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt.

Ong ong! Bản nguyên rung động không ngừng, nó muốn thoát khỏi khống chế của Cổ Trần, thì ra trong nó còn sót lại chút linh hồn ý chí của Vận Mệnh tộc nhân kia.

Nhưng vì bị tách thành hai nửa, cho nên linh hồn trong nó bị thiếu sót, một nửa khác đang ở chỗ Thanh Thiên, ban nãy lúc kiểm tra Cổ Trần rất bất đắc dĩ, dường như phần linh hồn ý chí mà hắn cướp được rất ít.

- Hẳn Thanh Thiên lấy được phần nhiều hơn.

Cổ Trần thì thào, sau đó tiếp tục luyện hóa bản nguyên trước mắt.


Hắn dùng Nghiệp Hỏa phần luyện, hắn muốn phần luyện sạch sẽ linh hồn ý chí trong bản nguyên.

- A! Chỉ nghe một tiếng hét thảm như có như không truyền đến, ý chí còn sót trong bản nguyên dần trở nên mơ hồ, tiếng kêu thảm càng lúc càng yếu, sau cùng không còn tiếng động.

Xoẹt! Một luồng khói xanh bốc lên, chút ý chí đó triệt để tiêu tán, ngay cả vận mệnh bản nguyên cũng bị luyện hóa sạch sẽ, nó tỏa ra khí tức vận mệnh thuần túy, khiến hai mắt Cổ Trần sáng rực.

- Để ta xem xem rốt cuộc Vận Mệnh tộc ẩn giấu bí mật gì.

Cổ Trần hít sâu một hơi, bắt đầu một ngụm nuốt chửng vận mệnh bản nguyên trôi nổi trước mắt.

Chỉ thấy hắn vừa nuốt bản nguyên vào, toàn thân lập tức bốc lên một vầng sáng thần bí, bốn phía xuất hiện vô số sợi tơ, chúng xen lẫn quây quanh bao bọc cơ thể Cổ Trần.

Đó là sợi tơ vận mệnh, chúng kết thành một cái lưới lớn bao phủ hắn, không cách nào thoát khỏi sự khống chế và trói buộc của vận mệnh.

Vận mệnh vô hình vô tướng, không nhìn không thấy, nhưng lại thật sự tồn tại, không một ai thoát nổi.

Cổ Trần hấp thu Vận Mệnh bản nguyên, vận mệnh chi lực trong thân thể sôi trào tăng vọt, sự lĩnh ngộ về vận mệnh tăng tiến không ngờ.

Trong quá trình hấp thu, Linh Hồn Chi lực bị luyện hóa cắn nuốt kia tuôn ra một cỗ trí nhớ mênh mông.


Đó là trí nhớ của linh hồn Vận Mệnh tộc nhân, tuy Cổ Trần đạt được có một nửa, nhưng cũng là một nửa quý giá nhất, trong đó có ký ức liên quan đến Đại Mệnh Vận Thuật truyền thừa, Cổ Trần bắt lấy ký ức đó, dung nhập vào bản thân.

- Đại Mệnh Vận Thuật, cắt chém.

Chỉ nghe một tiếng quát khẽ, hàng loạt sợi tơ chung quanh đột nhiên răng rắc đứt gãy, như bị một lưỡi dao vô hình cắt đứt.

Đó là Đại Mệnh Vận Thuật, nó có thể cắt đứt bất kì sợi tơ vận mệnh nào, thậm chí có thể chặt đứt vận mệnh một người trong Vận Mệnh Trường Hà.

Một sinh linh bị chặt đứt vận mệnh, tương đương với việc sinh linh đó không còn tồn tại, phút chốc sẽ hóa thành tro bụi, tan biến sạch sẽ.

Loại bí thuật vận dụng vận mệnh này cực kỳ quỷ dị cường đại, khó lòng phòng bị, trực tiếp xóa sạch một người.

Dưới sự lĩnh ngộ Đại Mệnh Vận Thuật liên tục của Cổ Trần, cả người hắn bỗng nhiên tuôn ra một cỗ sương mù bao vây cơ thể, có một lưỡi đao vô hình xuất hiện cắt đứt sợi tơ vận mệnh của chính hắn.

Nhưng điều kỳ quái là, sau khi Cổ Trần cắt đứt sợi sơ vận mệnh của chính mình xong, không những không chết đi, ngược lại càng trở nên hư vô mờ mịt.

Dường như hắn đã không còn tồn tại trong vận mệnh, hắn đã thoát khỏi cái lưới vận mệnh.

Cộng thêm việc Cổ Trần hấp thu Vận Mệnh bản nguyên chi lực, vận mệnh chi lực trong cơ thể hắn càng ngày càng cường đại, quy tắc chi lực dung nhập thể nội sinh ra biến hóa.


- Thời không, vận mệnh, ngược dòng tìm hiểu căn nguyên.

Đột nhiên, Cổ Trần hét lớn, cơ thể bộc phát khí tức quy tắc cường đại, như mở ra được một cách cửa vô hình.

Ầm ầm một tiếng, trong hư vô tối tăm có một dòng lũ lớn cuốn qua, thoạt nhìn là một con sông lớn.

- Vận Mệnh Trường Hà?Cổ Trần thấp giọng nỉ non, trong lúc hốt hoảng hắn chợt thấy một con sông dài cuồn cuộn, mênh mông mà khó lường.

Vận Mệnh Trường Hà, nó thật sự tồn tại sao?Ý thức Cổ Trần không ngừng tới gần, hắn yên lặng chăm chú vào sông dài trước mắt, trong lòng tự hỏi, nó thật sự tồn tại hay chỉ là tưởng tượng của chính mình?Con sông dài này trùng trùng điệp điệp, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

Cổ Trần dựa theo vận mệnh bản nguyên, ngược dòng tìm hiểu khí tức của Vận Mệnh Trường Hà, hắn muốn tìm hiểu cho ra căn nguyên của vận mệnh, muốn hiểu thấu áo nghĩa của vận mệnh bản nguyên.

Oanh!Đột nhiên một bọt khổng lồ xoắn tới, ầm ầm đánh vào ý thức Cổ Trần, khiến nó biến mất trong nháy mắt, mà Cổ Trần cũng tỉnh lại,- Tê! Trong khoảnh khắc tỉnh lại, Cổ Trần nhịn không được hít sâu một hơi, sắc mặt tái nhợt, dường như ý thức hắn bị hao tổn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.