Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1724





Vận Mệnh Trường Hà ù ù cuốn qua, biến mất khỏi thiên địa, nhanh đến mức như thể chưa từng xuất hiện.

- Bỏ chạy rồi?Cổ Trần lẩm bẩm, cũng không có truy sát.

Hắn biết rõ, hiện tại quan trọng nhất không phải truy sát Vận Mệnh tộc, có chuyện cần thiết hơn đang cần hắn đi làm.

- Thanh Thiên, đến ngươi.

Cổ Trần xoay người, hai mắt khóa chặt Thanh Thiên, ý chí cường đại đập vào mặt khiến Thanh Thiên cũng nhịn không được nheo mắt.

- Hừ!Thanh Thiên lạnh nhạt nói:- Cổ Trần, không thể không thừa nhận chúng ta đều đã xem thường ngươi, không ngờ sai một ly đi một dặm, ngươi thành kẻ được lợi nhất.


Nhưng ngươi cho rằng phong ấn một đạo thượng thương ý chí là an toàn rồi sao?Thanh Thiên hỏi ngược một câu, ánh mắt thoáng qua nét cười.

Hắn đánh giá Cổ Trần, cười nói:- Không bằng hai người chúng ta liên thủ, xử lý thượng thương chia đều thiên quyền, ngươi xem thế nào?Bành!Đáp lại hắn là một quyền hung tàn của Cổ Trần, đánh cho Thanh Thiên tháo chạy liên tục, sắc mặt khó coi.

- Cổ Trần, ngươi ta đều ở vào nhân gian tuyệt đỉnh, người này cũng không làm gì được người kia, ban nãy thượng thương làm không được, ngươi cũng làm không được.

Thanh Thiên lớn tiếng nói, trên thân bốc lên từng đợt ánh sáng xanh, thiên uy ù ù.

Cổ Trần không thèm để ý tới, hắn bước ra một bước, chuẩn bị đánh tới lần nữa.

Oanh!Hai người bạo phát đại chiến, Thanh Thiên bị Cổ Trần làm cho tức muốn bể phổi.

- Tên ngu xuẩn, Thiên cũng không chỉ có một, thượng thương là cường đại nhất, một mình ngươi muốn chống lại hắn căn bản là không có khả năng.

Thanh Thiên vừa nói vừa đánh, chưởng của hắn va chạm với nắm đấm của Cổ Trần, lực lượng cường đại đánh thẳng vào trong thân thể đối phương.

- Giết ngươi!Cổ Trần lãnh khốc, quả quyết, dường như không giết Thanh Thiên thề không bỏ qua.

Đây chính là chọc giận Thanh Thiên hoàn toàn, vốn hắn còn muốn liên hợp, nhưng tên điên trước mặt không muốn nói chuyện, vậy thì không thèm nữa.

- Thương Thiên Dĩ Tử, Chư Thiên Tịnh Lập!Thanh Thiên hét lớn một tiếng, đánh ra đòn đánh mạnh nhất, lực lượng vô tận bạo phát ập về phía Cổ Trần.

Cỗ lực lượng chí cường đó vượt quá sức tưởng tượng của người ta.


Cổ Trần bị đánh bay ra ngoài, vừa vặn đánh tới Thiên Bi.

Mà lúc này đây, Cổ Trần nhếch miệng cười lạnh khiến trong lòng Thanh Thiên hơi căng thẳng một chút, hắn cảm thấy có gì đó không ổn.

- Thanh Thiên, cám ơn lực lượng của ngươi.

Cổ Trần nói xong mỉm cười, quay người bạo phát, thượng thương chi lực trong cơ thể bao vây lấy cỗ lực lượng tuyệt cường Thanh Thiên vừa mới đánh vào người hắn.

Hai cỗ lực lượng ngang nhiên bạo phát, Cổ Trần nhắm ngay Thiên Bi đấm tới một quyền.

- Bị gài bẫy!Thanh Thiên trợn mắt, hiển nhiên đã bị cách làm của Cổ Trần dọa sợ, thì ra không phải Cổ Trần muốn liều mạng cùng hắn, mà chính là mượn lực lượng của hắn hủy đi Thiên Bi.

Thượng thương trầm mặc, mắt quét qua toàn bộ Man Hoang thế giới, rồi đến bách tộc chúng sinh, trong số đó có rất nhiều người đã đưa ra quyết định.

Bách Tộc Thánh Vực thậm chí còn trực tiếp biểu lộ tâm ý muốn đi theo Thanh Thiên.

Chuyện này tựa như đang muốn phản kháng lại thần tộc, phản kháng thượng thương.

- Thần tộc, chúng sinh, quy vị!Thượng thương trầm mặc rất lâu, bỗng nhiên mở miệng lên tiếng, trong lòng đang thầm ngẫm nghĩ xem trong toàn bộ Man Hoang còn có bao nhiêu người dám phản kháng lại sự thống trị của hắn.

Oanh!Nói xong, thượng thương đưa tay xuất ra thương khung, đánh xuyên qua hư không chiến trường, dẫn đến một trận oanh động cực lớn.

Hắn đánh một cái xuyên qua hư không chiến trường, kết quả là mở ra một lối đi.


Cơ hồ một cái chớp mắt, các đại Thần tộc, một số thần Đảo, thần Thành, thần Điện từ trên hư không chiến trường lao tới.

Tiếng vang ầm ầm truyền khắp toàn bộ Man Hoang, hằng hà sa số Thần tộc cường giả, Thánh Nhân, Đại Thánh, thậm chí có cả Bán Thần cũng đều từ hư không chiến trường buông xuống.

Thượng thương triệu tập tất cả lực lượng, muốn một lần diệt gọn Thanh Thiên cùng với đám Nhân tộc Cổ Trần.

- Bách tộc quy vị, cùng thiên đồng thọ!Lúc này, thanh âm của Thanh Thiên lại truyền khắp toàn bộ Man Hoang, khiến những bách tộc vốn vẫn còn đang chần chờ chưa quyết lập tức đưa ra lựa chọn.

Lại thêm một tiếng ầm ầm, thương khung nứt ra, một tòa thành trì khổng lồ rơi xuống từ trên hư không.

Bách Tộc thành đã rời khỏi chiến trường, các thế lực bách tộc khắp nơi cũng ào ào rút lui khỏi đó.

Giờ khắc này, hư không chiến trường đều sôi trào sùng sục, từ sinh linh vực ngoại cho tới thâm uyên ma vật, tất cả mọi chủng tộc đều để mắt tới Man Hoang đại thế giới.

Nội bộ Man Hoang đã loạn thành một đoàn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.