Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 173: Dốc Toàn Lực





Sau khi Cổ Trần dẫn dắt một đạo Tiên Thiên Linh Khí vào trong, Tiên Thiên Kiếm Ý bên trong thân thể Cổ Trần lập tức bạo phát, vọt ra khỏi Tử Phủ, như một cự thú nhào tới nuốt chửng linh khí kia.

Một tiếng răng rắc vang lên, Tiên Thiên Linh Khí bị nuốt lấy, kiếm ý cường đại tràn ngập, từng đạo kiếm khí hiện lên xoay múa chung quanh thân thể, cắt đứt không khí, tạo nên những vết chém dày đặc trên vách đá.

Ong ong ong! Thi thể Hắc Hùng còn nằm ở trong hang động bị kiếm khí dày đặc cắt thành nhiều khối, kiếm ý cường đại tràn ngập khắp nơi, xoắn nát thi thể kia.

Tiên Thiên Kiếm Ý bên trong thân thể Cổ Trần đang liên tục biến hóa, sau khi hấp thu xong Tiên Thiên Linh Khí, rốt cuộc nó hoàn thành lần biến đổi đầu tiên.

Kiếm ý cường đại tràn ngập, tạo thành một cơn bão kiếm khí, kiếm ý vô hình quét ngang qua, xoắn nát toàn bộ vách đá bên trong hang độngẦm ầm, phía trước hang động nổ tung thành vô số đá vụn.


Một cỗ kiếm ý vô hình tràn qua, nghiền nát cỏ cây hoa lá xung quanh thành bột phấn.

Trong sơn động, Cổ Trần chậm rãi mở mắt ra, hai đạo kiếm quang lập tức xuyên qua tường đá, để lại hai lỗ kiếm thật sâu.

Hắn đột phá, Tiên Thiên Kiếm Ý trong cơ thể đột phá thành công, mạnh gấp đôi.

- Rất tốt, Tiên Thiên Kiếm Ý của ta đã tăng gấp đôi, uy lực Thạch Kiếm sẽ càng cường đại hơn.

Cổ Trần hài lòng gật đầu, Thạch Kiếm của hắn càng ngày càng mạnh.

Mất đi Tiên Thiên Linh Khí, khối Linh tủy kia tối xuống, nhưng nó vẫn còn tác dụng cực lớn, nếu vùi sâu nó vào trong một con suối thì vẫn có thể tạo ra một cái Linh tuyền.

Cất kỹ Linh tủy, Cổ Trần không vội ra ngoài, hắn lấy ra một Cốt Đỉnh, bắt đầu rót linh dịch tràn đầy linh khí vào bên trong.

Hắn chuẩn bị nấu luyện một đỉnh cổ dược, tiến hành Tôi Thể, hắn cần thực lực mạnh hơn nữa! Ông!Cả sơn động đang rung chuyển.

Chỉ thấy một Cốt Đỉnh bị cháy đỏ, phía dưới là một ngọn lửa đang thiêu đốt.

Ngọn lửa này không giống với ngọn lửa bình thường, nhiệt độ cao hơn, còn ẩn chứa linh tính, hiển nhiên là một loại linh hỏa.

Kỳ thật bản thân Cốt Đỉnh đã là vật bất phàm, chẳng qua trước đó Cổ Trần vẫn chưa đột phá được Luyện Khí cảnh, nên mới không hoàn toàn khống chế được Cốt Đỉnh.


Bây giờ hắn đã đột phá Luyện Khí cảnh, ngưng luyện ra Chiến khí, dĩ nhiên có thể kích hoạt toàn bộ công năng của Cốt Đỉnh.

Hắn rót Chiến khí vào bên trong Cốt Đỉnh, lập tức biến ngọn lửa đang thiêu đốt phía dưới đỉnh trở thành linh hỏa.

- Có linh hỏa đúng là thuận tiện, không cần tìm củi.

Cổ Trần kinh ngạc gật đầu, rất hài lòng với Cốt Đỉnh này.

Trước đó không có cách nào khác nên chỉ có thể dùng củi đốt, đó là biện pháp ngu ngốc nhất, mà hiệu quả mang lại cũng chẳng tốt đẹp gì.

Hiện tại có Chiến khí rót vào, hóa thành linh hỏa thiêu đốt dĩ nhiên sẽ có hiệu quả hơn.

Ùng ục ùng ục! Trong đỉnh, linh dịch sôi trào, dần dần bốc hơi rồi tụ lại ngay trên miệng Cốt Đỉnh.

Tiếp đó, Cổ Trần liên tục ném từng cây linh dược vào bên trong đỉnh, mỗi một gốc linh dược đều tràn trề linh khí, chúng là những linh dược có năm tuổi cực cao.

Số linh dược này được lấy từ trong Linh viên của Thú tộc, tổng cộng hơn một ngàn loại, chí ít có thể nấu luyện hai đỉnh Tôi Thể cổ dược.

Đương nhiên, bởi vì chỉ có một gốc Dược Vương, cho nên trước mắt Cổ Trần chỉ có thể nấu luyện một đỉnh, trừ phi lại kiếm thêm được một gốc Dược Vương nữa, hoặc là sưu tầm được một số Hung thú bảo huyết trân quý, nếu không cổ dược khó thành.

Có Linh Hỏa, việc nấu luyện trở nên vô cùng thuận tiện, thậm chí càng dễ luyện ra được dược tính của nó.


Ném vào tổng cộng mấy trăm gốc dược liệu, bên trong đỉnh, linh dịch bắt đầu từ từ biến đổi, ánh sáng lấp lánh đủ mọi màu sắc, cảnh tượng khá bắt mắt.

Năng lượng và dược tính của linh dược dần dần bị nấu ra, dung nhập vào bên trong linh dịch, bắt đầu lột xác thành một đỉnh nước thuốc.

Nấu luyện được một lúc, bỗng nhiên Cổ Trần lấy ra một gốc Huyết Liên, trực tiếp cắt ra một nửa ném vào trong đỉnh, lập tức khiến dược đỉnh sôi sùng sục lên.

Huyết quang tràn ngập, Huyết Liên vừa vào đỉnh liền bộc phát năng lượng, khuếch tán dược tính cường đại, một mùi thơm bay ra.

Vẫn chưa xong, Cổ Trần lấy Dược Vương ra, khẽ cắn môi ném hết cả cây vào.

Mặc dù chỉ cần thêm vào một chút là được, hoặc cùng lắm là chia ra hai nửa, nhưng Cổ Trần cảm thấy, ném hết cả gốc Dược Vương vào thì hiệu quả của dược tính mới tốt nhất.

Hắn muốn mượn cơ hội này chơi lớn một lần, giúp cho tu vi, nhục thân hay thậm chí cả linh hồn đều đạt được thay đổi to lớn.

Vì thế tổn thất một gốc Dược Vương vẫn là đáng giá.

Ông!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.