Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1743





May mắn có một số Nhân tộc dung nhập chiến hồn, mới khiến cho bọn người Hắc Thổ, Man Phi, Long Uyên, Tử Vi, Câu Trần có đủ sức mạnh để chiến đấu với Bán Thần.


Lại có vô số chiến hồn dung nhập, khiến tướng sĩ nhân tộc tăng thêm sức mạnh, Thần tộcliên tục bị đánh bại, chỉ là chiến lực cấp bậc cao chung quy vẫn có hạn.Đại chiến đang trong giai đoạn khốc liệt, thiên ngoại hư không bỗng nhiên truyền đến một tiếng ầm vang kịch liệt, có một hòn đảo khổng lồ từ Hư Không chiến trường đột nhiên đâm vào Man Hoang thế giới.Đùng một tiếng đất trời rung chuyển, thu hút sự chú ý của các phe.- Các tộc nhân, giết!Hòn đảo này vừa xuất hiện, bên trên chợt bùng lên từng khí thế mạnh mẽ, có Nhân tộc cường giả vọt ra.Một người cầm đầu, ở trần, cơ bắp cả người hiện ra một quang mang mạnh mẽ.- Vực ngoại Nhân tộc đến tham chiến!Gầm lên một tiếng, người đàn ông vạm vỡ dẫn đầu múa hai nắm đấm, đánh bay một Thần tộc Bán Thần, một đấm đánh nát thân thể của đối phương.Chiến lực mạnh như thế làm tất cả mọi người sợ ngây người.- Vực ngoại Nhân tộc?Thần tộc kêu lên, nhìn thấy số lượng lớn Nhân tộc đột nhiên đánh tới, tám vị Nhân tộc Bán Tổ mạnh mẽ tràn vào trong Thần tộc tham gia đại chiến.Kia chính xác là Nhân tộc, nhưng mà bọn hắn lại là các cường giả Bán Tổ, hiển nhiên là lực lượng Nhân tộc ở Vực ngoại, là Nhân tộc còn sót lại từ Vực ngoại trở về.Nhân tộc từ Vực ngoại trở về, sức mạnh trên người bọn họ khác với ở Man Hoang thế giới, giống với Vực ngoại sinh vật.

Tám vị Vực ngoại Nhân tộc Bán Tổ, bọn họ hao tốn vô số thời gian và tâm huyết để sáng tạo phương pháp tu luyện thích hợp cho Nhân tộc ở vực ngoại không ngừng mạnh lên, cuối cùng quay trở lại.- Giết!Trên hòn đảo, Nhân tộc đông đúc xuất hiện, một người dẫn đầu chính là Vũ Hoàng, người trước kia đã tiến vào Hư Không chiến trường.

Thì ra khi hắn lưu lạc ở vực ngoại, trong lúc vô tình tìm được Nhân tộc vực ngoại, liền mang Nhân tộc trở về, không ngờ rằng lại vừa lúc đến kịp lần phạt thiên chi chiến này.- Giết, Nhân tộc tất thắng!Vô số Nhân tộc phấn chấn, vực ngoại Nhân tộc mạnh mẽ trở về tham gia chiến cục, trong lúc nhất thời trận chiến càng khốc liệt hơn.


Trời vẫn khấp huyết, vạn vật đều bị nhuộm đỏ, chúng thần tộc dần bị đánh bại và rút lui về thủ Chúng Thần chi địa.Mà đúng vào lúc này, bên trong Thiên Chi Cực phát ra một khí tức cường đại, một bàn tay màu xanh lam đột ngột đưa ra chụp về phía Cổ Trần đang rơi xuống từ hư không.Đại thủ hoành không, Thanh Thiên đột nhiên xuất thủ.Một bàn tay lớn vượt trời chụp tới.Thanh Thiên ra tay khiến cho cường giả Man Hoang chấn kinh, Vực ngoại, Thâm uyên cũng bị kinh động.

Cổ Trần vừa mới liều mạng với Thượng thương, tiểu tử Thanh Thiên này đã động thủ, thật biết nắm bắt thời cơ muốn ngư ông đắc lợi.- Thanh Thiên!Lão Chí Tôn hét lên đầy giận dữ, ra sức tấn công, muốn xông tới ngăn cản Thanh Thiên, đáng tiếc bị chúng cường giả Thần tộc ngăn cản.Có một đạo kiếm quang kinh khủng xé trời, chém lên bàn tay của Thanh Thiên vang lên tiếng leng keng, để lại một vết kiếm thật lớn nhưng lại không thể ngăn được.

Bất Hủ anh linh xuất thủ nhưng đáng tiếc cuối cùng không cản lại được.- Nhân Hoàng!Vô số Nhân tộc bi phẫn gào thét, muốn ngăn cản nhưng bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay to của Thanh Thiên chụp vào thân thể tàn tạ của Cổ Trần.


Bởi vì Thượng thương tự bạo làm Cổ Trần gặp phải lần trọng thương chưa từng trải qua, thân thể gần như nát bươm, thêm vào sức mạnh tự bạo đó tạo thành chấn thương rất lớn đối với ý chí.Thân thể của Cổ Trần ngã xuống từ vực ngoại chiến trường, lơ lửng ở giữa không trung bất động, giống như đã chết.- Nhân Hoàng...Trên chiến trường, hai bóng dáng xinh đẹp sốt ruột nhìn về phía này, cả Oa Hoàng và Nữ Anh đều lo lắng.- Vạn vật phục hồi, Sinh Mệnh Trường Hà!Oa Hoàng gấp gáp, ngay lập tức giơ cao một thanh quyền trượng, toàn thân tỏa ra một luồng sinh khí mạnh mẽ, ánh sáng rực rỡ vô tận bao phủ.Trong phút chốc, vạn vật khôi phục, tất cả Nhân tộc trên chiến trường bị thương đều hồi phục, sức sống vô biên hội tụ hóa thành một dòng sông dài mênh mông cuồn cuộn cuốn đi.

Dòng sông dài này ẩn chứa sức sống vô tận lao thẳng về phía Cổ Trần, Oa Hoàng đã thi triển cấm thuật mạnh nhất của mình để cứu Cổ Trần.Sinh Mệnh Trường Hà trùng trùng điệp điệp, chỉ tiếc rằng đã không còn kịp nữa.Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một mảnh Thần Thạch đánh tới thương khung, bàn tay to lớn của Thanh Thiên trong nháy mắt bị đánh bay vỡ nát liên tục trong hư không.Tất cả Nhân tộc tinh thần chấn động, nhìn mảnh Thần Thạch kia bay lơ lửng trên Cổ Trần tỏa xuống ánh sáng mơ hồ.- Tam Sinh Thạch?Lão Chí Tôn và Bất Hủ anh linh nhìn nhau, thấy được sự ngạc nhiên trong mắt nhau..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.