Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1790





Nguyệt giới này có tác dụng rất lớn, có thể dung nhập Thiên giới, mở rộng Thiên giới, thậm chí có thể kéo theo Man Hoang cùng Thiên giới trưởng thành.

- Không tệ, trẫm dung nhập Thiên giới, hóa thành Nguyệt Cung, Nguyệt tộc ngươi có thể nhập chủ Nguyệt Cung.

Ông!Nói xong Cổ Trần vung tay ném vầng trăng sáng lên cao, nó lập tức mở rộng không ngừng, bắt đầu hô ứng với mặt trời gay gắt trên không trung.

Nguyệt giới dung nhập Thiên Giới, trong nháy mắt bị nuốt chửng, Thiên Giới không ngừng mở rộng, xuất hiện thêm một cung điện rộng lớn.

Cung điện kia tản ra ánh trăng trong sáng, chính là Nguyệt Cung.


- Đa tạ Thiên Đế!Nguyệt Dao cùng các Nguyệt tộc nhân bái tạ, nhìn thấy Nguyệt giới ban đầu vốn thuộc về Nguyệt tộc nay lại dung nhập Thiên Giới, nói thật trong lòng vẫn có chút phức tạp.

- Thiên Đế, Tinh Hà giới, Tu La giới và Thần tộc tiểu Thần Quốc còn lại đã bị Thần tộc tháo rời ra, đều đang ở trên người bọn chúng.

Nguyệt Dao bỗng nhiên đưa tay chỉ về phía các Thần Tộc dư nghiệt khác, thanh âm bình thản, không có một tia gợn sóng.

Lời này lập tức chọc giận đám Thần Tộc dư nghiệt, có kẻ giãy dụa hét lên, sát ý bừng bừng, đáng tiếc đã bị giam cầm.

- Nguyệt Dao!- Nguyệt tộc, các ngươi chết không yên lành!- Ruồng bỏ Thần tộc, các ngươi không xứng đáng làm Thần!Một đám Thần tộc dư nghiệt lớn tiếng mắng mỏ.

- Tử Vi, áp giải tất cả bọn chúng lên Thiên Giới, nhốt vào Thiên Lao chịu phạt.

Cổ Trần hừ lạnh, nhẹ nhàng phất tay, Tử Vi đã chuẩn bị xong từ sớm lập tức mang theo một vạn thiên binh tiến lên.

Bọn họ bắt những Thần Tộc dư nghiệt này về tống vào Thiên Lao, còn để làm gì thì hiển nhiên là nghiên cứu bí ẩn của Thần Tộc.

Dù sao, Thần Tộc cần giết cũng đã giết, mà tốt xấu gì bọn họ cũng còn chút ít giá trị, nếu có thể nghiên cứu ra áo nghĩa của Thần Tộc huyết mạch, thậm chí là nhược điểm của họ, sẽ có lợi trong việc đối phó chúng Thần.

- Thiên Đạo Chi Nhãn, mở!Lúc này, Cổ Trần mở Thiên Đạo Chi Nhãn ra, phía trên tra Cửu Thiên, phía dưới xét Cửu U, không chỗ che thân, thấy được một đám người đang thoát khỏi Man Hoang thế giới.

Tuy nhiên những thế giới này lại không cách nào thoát khỏi trói buộc của Man Hoang, bởi vì Cổ Trần đã phong tỏa từ sớm, nếu không thì nói không chừng Nguyệt tộc đã mang theo đám Thần Tộc dư nghiệt này trốn mất, làm gì còn chờ ở đây?Có lẽ cũng là vì điểm ấy, mới không thể không thần phục.


Bây giờ có nói gì cũng vô dụng, Nguyệt tộc đã thần phục, còn dâng lên Nguyệt giới.

Cổ Trần mở ra Thiên Đạo Chi Nhãn dò xét Man Hoang, thấy được sau khi Thần Tộc thoát khỏi Man Hoang, những tiểu Thần Quốc kia đang tụ lại một chỗ.

- Thiên Giới, cắn nuốt!Sau một khắc, Cổ Trần trực tiếp điều khiển toàn bộ Thiên Giới, bắt đầu triển khai cắn nuốt.

Đầu tiên cũng là Tinh Thần tộc Tinh Hà giới, một vùng ngân hà rực rỡ như một Tinh Không Thế Giới bị Thiên Giới một miệng nuốt vào.

Ầm ầm! Thiên Giới chấn động, phía trên hư không bỗng nhiên hiện lên một mảng lớn tinh vân, một tinh hà cuồn cuộn trực tiếp vượt ngang Thiên Giới, tạo thành một cảnh tượng đặc biệt.

Thiên Hà hình thành khiến Thiên Giới rộng ra gấp đôi, ngay sau đó là đến Tu La tộc Tu La giới.

Thế giới này giống như Địa Ngục, Cổ Trần không để Thiên Giới cắn nuốt nó mà dành cho Địa Ngục nuốt lấy, đúng lúc để Địa Ngục mở rộng trưởng thành.

- Xem ra, Man Hoang muốn trưởng thành còn cần thôn phệ Đại Thiên thế giới còn lại mới được.

Cổ Trần có chút hiểu ra, trong miệng lẩm bẩm, thật tình không biết lời này đã khiến Nguyệt Dao và các Nguyệt tộc nhân khác kinh hồn bạt vía, hoảng sợ vô cùng.

- Bắt buộc phải chinh phạt chư thiên vạn giới!Cổ Trần quyết định tương lai phải chinh phục chư thiên vạn giới!- Tốt, Nguyệt tộc nhập Nguyệt Cung đi.

Cổ Trần nói xong nhìn Nguyệt Dao, hư ảnh nhoáng một cái biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại Nguyệt Dao và đám người Nguyệt tộc ngây ngốc nhìn hắn rời đi.


Các nàng, thần phục.

- Thiên Đế! Nguyệt Dao lẩm bẩm, ánh mắt hơi sáng lên.

Ai cũng không rõ giờ phút này trong lòng nàng suy nghĩ cái gì, thần phục Thiên Đế lại có mục đích gì?- Nguyệt tộc, một phân thân nơi hạ giới, thật thú vị.

Vực ngoại hư không, Cổ Trần như có điều suy nghĩ, hắn nở nụ cười thản nhiên.

Cổ Trần đưa mắt nhìn Man Hoang thế giới, sau đó ánh mắt hướng về phía vực ngoại, chỗ đó vừa vặn có một bóng người, cũng đang nhìn chăm chú vào hắn, ánh mắt hai người va vào nhau.

“Đến Thâm Uyên! ”Một thanh âm truyền vào linh hồn, sau đó bóng người kia lập tức biến mất.

Thâm uyên, sương mù dày đặc, tràn ngập hỗn loạn, giết hại, hủy diệt.

Bạch!Lúc này, một bóng người lặng yên hiện lên, bị một cỗ lực lượng hư vô bao phủ, không làm kinh động bất kỳ Thâm Uyên ma vật nào.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.