Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1798





Cổ Trần lui ra, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng, hắn nhìn vào sâu trong con đường, ban nãy giao thủ hắn mới thật sự hiểu được sự khủng bố của đối phương.

Cho dù Cổ Trần có tu vi Tiên Nhân, vô thượng Tiên thể, vẫn cảm thấy khó lòng địch nổi, rốt cuộc khô lâu này là ai?- Trời!- Man Hoang Nhân tộc Thiên Đế bại?Vực ngoại, đám Bán Tổ sinh vật hoảng sợ nhảy lùi ra sau, kinh dị nhìn Cổ Trần bay ra ngoài, hiển nhiên đã bại.

Tuy trên người Cổ Trần không có lấy một vết thương, nhưng nhìn tình huống thì đã rơi xuống thế yếu, quả thật không tưởng tượng nổi.

Vị Thiên Đế này cường đại rõ như ban ngày, nói là nhân gian vô địch cũng không đủ, sao lại bại bởi khô lâu kia được?Đến cùng khô lâu có lai lịch gì? Thân phận gì? Từng là tồn tại nào? Sao đến giờ còn đủ sức áp chế cả Thiên Đế?- Giết!Cổ Trần hét lớn, lần nữa huy quyền giết vào.

Rầm rầm rầm! Đại chiến mở ra, hai cỗ lực lượng bạo phát, va chạm, xé rách Hỗn Độn, đảo loạn Phát Tắc khí tức bên trong con đường.


Cổ Trần múa song quyền, đánh ra một quyền cường đại nhất, Tiên quang lượn lờ, như tôn Tiên Đế trên Cửu Thiên.

Bành!Khô lâu bị một quyền đánh bay, tiếng leng keng truyền đến, tia lửa bắn tung tóe, đầu khô lâu lõm sâu, rốt cục bị đánh bay.

Cả hai đại chiến, ngươi tới ta đi, nhiều lần tung ra sát chiêu, ngay cả át chủ bài cũng không giữ lại, dốc sức chiến đấu.

- Thật mạnh!- Cả hai đều là vô địch chốn trần thế!Vực ngoại sinh vật bị trận chiến trước mắt làm rung động, mặc kệ là Cổ Trần hay khô lâu quỷ dị thì đều mạnh đến mức không còn gì để nói.

Ầm ầm! Con đường chấn động, Hỗn Độn hư không không ngừng vỡ nát, khiến cả con đường lắc lư, như thể sẽ sụp đổ bất kì lúc nào.

- Thiên Đế, chúng ta tới giúp ngươi!Quan sát một hồi, lão Chí Tôn và bất hủ Anh Linh cùng bạo phát, hóa thành hai đạo Tiên quang giết vào con đường, trực tiếp tham chiến.

Oanh!Đại chiến thăng cấp, Thiên Đế liên hợp lão Chí Tôn cùng bất hủ Anh Linh đánh với khô lâu quỷ dị, hai bên tung ra lực lượng cường đại, dư âm trận chiến hủy thiên diệt địa.

Cổ Trần càng đánh càng kinh hãi, khô lâu này thật là đáng sợ, căn bản không có điểm dừng, cho dù hắn dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng không làm sao áp chế nổi đối phương.

Nó thật đáng sợ!Đại chiến rất lâu, Cổ Trần đang tìm thời cơ đánh vào giữa mày khô lâu, hốc mắt trống hoác kia đang bộc phát ra từng đợt cường quang.


- Chém!Bất hủ Anh Linh hét dài, cầm kiếm chặt chém, một kiếm chí cường được chém tới.

Lão Chí Tôn bên cạnh không nói một lời, lão ngưng tụ tu vi và lực lượng toàn thân đánh ra đòn mạnh nhất vào giữa ngực khô lâu, ba đại cường giả liên hợp đánh tới.

Oanh!Năng lượng đáng sợ đánh bay lão Chí Tôn cùng bất hủ Anh Linh ra ngoài tại chỗ, tuy bị thương nhẹ nhưng đã khôi phục trong nháy mắt.

Trung tâm trận chiến chỉ còn Cổ Trần và khô lâu đang trong thế giằng co, lực lượng hai bên không ngừng va chạm, ai cũng không chịu thua.

- Trẫm chính là Thiên Đế, Thiên Đạo tại ta!Cùng với tiếng thét dài của Cổ Trần, cả người hắn sáng bừng lên, Đại Đạo Thiên m tràn ngập, lực lượng dồi dào tuôn ra từ trong cơ thể.

Đó là Thiên Đạo Chi lực, trong lúc mấu chốt đã bạo phát, áp chế được khô lâu kia, một quyền đánh nổ đầu khô lâu.

Chỉ nghe “Răng rắc” một tiếng, giữa mày khô lâu nứt toát, mơ hồ thấy được bên trong là một cỗ huyết sắc quang mang đáng sợ.

- Thiên?Khô lâu bỗng nhiên ngẩng đầu, hốc mắt trống hoác nhìn chằm chằm Cổ Trần, ánh mắt như thiêu đốt.

Nó cảm thụ được Thiên Đạo chi lực, há mồm gào thét:- Thiên, không che được mắt ta, không chôn được thân ta!Oanh!Vừa dứt lời, Cổ Trần chỉ cảm thấy một cổ lực lượng cường đại bạo phát, trong nháy mắt hắn bay ngược ra sau, toàn thân nhói nhói vô cùng, linh hồn đau đớn như bị kim châm.

Hắn biến sắc mặt, thấy khô lâu đột nhiên thay đổi, khí tức trở nên vô cùng đáng sợ.


Nó vung thanh kiếm rỉ sét lên, lao tới giết Cổ Trần, sát ý lạnh thấu xương khiến người ta sinh ra ảo giác.

- Giết!Cổ Trần quát lớn, đồng thời vung quyền đón đỡ, quyền ý cường đại bạo phát, đánh trúng thân kiếm rỉ sét.

Một tiếng loảng xoảng thật lớn, lực lượng cả hai nổ tung, cùng văng ra ngoài.

Cổ Trần chân đạp Tiên quang, sau lưng hiện lên một màn ánh sáng, Tiên Ngân xen lẫn, Đại Đạo Thiên m không ngừng truyền ra từ bên trong.

Oanh! Ầm ầm! Cả hai đại chiến không ngừng, từ bên ngoài giết vào sâu trong con đường, cuối cùng giết tới tận điểm cuối.

Bởi vì lực lượng cả hai quá cường đại, đã vượt ngoài cực hạn chốn trần gian quá nhiều, khiến con đường trực tiếp sụp đổ vỡ nát, ngay cả vách chắn vô hình cuối con đường cũng rung chuyển.

Răng rắc!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.