Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1807





Nữ Anh có chút hồi hộp, trong lòng cảm thấy bất an.

Nữ Oa khẽ lắc đầu, thở dài nói:- Ta cũng không nghĩ tới, thần tính trong cơ thể muội vậy mà sinh ra một nhân cách mới, nói cách khác, huyết mạch trong cơ thể muội hiện tại đã chia làm hai người- Một cái là thần, một cái là người, muội có hai nhân cách phân liệt, hai linh hồn cùng tồn tại trong một thân thể, một cái mang theo thần tính, một cái mang theo nhân tính, việc này đối với muội không biết là chuyện tốt hay xấu nữa.

Lời này vừa nói, Nữ Anh sắc mặt trắng bệch, đại não chấn động, dường như bị nói tỉnh, trở nên rộng mở trong sáng.

Hiện tại nàng đã hiểu vì sao nàng không cách nào khống chế lực lượng thần tính trong cơ thể, thì ra có một nhân cách khác, một nhân cách mang theo thần tính.

- Trách không được, muội luôn không có cách nào khống chế sức mạnh thần huyết, thì ra là thế.


Nữ Anh giật mình, sau lại có chút lo lắng.

Nữ Oa nhìn nàng an ủi:- Tuy tỷ tỷ không rõ đây là tốt hay xấu, nhưng chuyện tương lai cần dựa vào chính muội quyết định, đây là con đường của muội.

- Muội có song trọng thần tính cùng nhân tính, tương lai như thế nào, tỷ tỷ không có biện pháp giúp muội, hiện tại tỷ tỷ cũng đã bước trến con đường tìm kiếm đại đạo, hai ta là tỷ muội, sau này chắc chắn sẽ gặp lại nhau.

Nữ Oa nói đến đây, thần sắc nghiêm túc nói:- Muội có hai lựa chọn, một là đánh bại thần tính, hợp hai làm một, hoặc là bị nó đánh bại, dung hợp thần tính.

- Cách thứ hai có lẽ là cách hoàn mỹ nhất với muội, nó có thể giúp muội khống chế hai loại thần tính cùng Nhân tính, âm dương giao hợp, sinh tử hợp nhất, một lần nữa thai nghén một thân thể hoàn mỹ.

Nói xong, Nữ Oa nhẹ nhàng ôm lấy Nữ Anh, ôn thanh nói:- Muội muội, thời gian không nhiều lắm, hãy trân trọng nó, nếu gặp nguy hiểm cứ tìm Thiên Đế, bất quá không có việc gì thì đừng đến Thiên giới, bởi vì hắn hiện tại, cũng không phải thật sự là hắn.

- Tỷ tỷ, ngươi! Nữ Anh chưa nói xong, Nữ Oa bóng người tan vỡ, hóa thành một mảnh ánh sáng tiêu tán.

Chỉ để lại Nữ Anh một người sững sờ đến xuất thần, từ từ tiêu hóa lời nói của tỷ tỷ, câu nói cuối cùng của tỷ ấy khiến nàng có chút khó hiểu.

Cái gì gọi là hiện tại là hắn nhưng không phải là hắn chân chính?- Tỷ tỷ! Nữ Anh tâm thần có chút chấn động bất ổn, trong cơ thể chợt bộc phát ra một cỗ thần tính quang huy.

Cơ hồ trong nháy mắt, cỗ thần tính quang huy lấn át nhân tính, đem nàng áp chế xuống, dành quyền khống chế cơ thể.


Bạch!Nữ Anh nhắm mắt lại, sau khi mở ra, khí chất đại biến, dường như biến thành người khác, tràn ngập ánh sáng thần tính, cao không với tới.

Cao ngạo, lãnh diễm, không tồn tại một tia nhân tính, chỉ có một loại thần tính vĩnh viễn đạm mạc như vậy, tuyệt đối tỉnh táo.

- Ừm?Cùng lúc đó, trong Thiên Đế Cung, phân thân Thiên Đế đang bế quan bỗng nhiên mở mắt, nhìn về phía nhân gian, ánh mắt rơi vào trong đại điện tế thiên.

- Thần tính?Phân thân Thiên Đế tự lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên từng đạo quang mang, hiển nhiên nhìn thấy sự biến hóa của Nữ Anh, một sự biến hóa nho nhỏ cũng không thoát khỏi đôi pháp nhãn của Thiên Đạo.

Có điều rất nhanh Thiên Đế đã nhắm hai mắt, lần nữa lâm vào tiềm tu, dường như không có chút nào để ý.

- Thiên Đế?Nữ Anh sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt bên trong lộ ra một vệt lạnh lùng quang mang.

Nàng biến thành người khác, trên bản chất vẫn là Nữ Anh, chẳng qua thứ làm chủ cơ thể nàng bây giờ là thần tính thôi.

- Tiên?Nữ Anh nghiêng đầu suy tư, trong mắt lộ ra quang mang, như đã hiểu ra được điều gì.

Ánh mắt nàng bỗng bừng sáng, làm ra một cái quyết định thanh lọc thần huyết, đem thần huyết biến thành một trạng thái khác, tiên.


Thần cách ý chí của Nữ Anh lại muốn từ bỏ thần huyết, biến nó thành một loại huyết mạch mới là tiên, đó cũng là quyết định mở đầu cho một đại đạo mới.

Nàng lựa chọn một con đường mới, nhưng mảy may không biết, Thiên giới công chính có một đôi mắt luôn đạm mạc chú ý nhất cử nhất động của nàng.

Tại vùng đất xa lạ, sương mù hỗn độn bao phủ, ngày càng lan rộng, không xác định được phương hướng.

Nơi này không ánh sáng, không thể xác định được thời gian, chỉ có hỗn độn hư không vĩnh hằng.

Soạt!Theo trong sương mù truyền đến âm thanh leng keng đinh tai nhức óc của xích sắt.

Chỉ thấy ở phía trước, trong sương mù hỗn độn có một huyết quan đang bị khóa chặt, bên cạnh còn có một đạo bóng người mông lung, ngồi xếp bằng, trên thân bị xích sắt khóa lại.

Những sợi xích sắt này, toàn thân đen như mực, ẩn chứa một cỗ lực lượng kì bí đáng sợ, một khi bị nó khóa lại thì tu vi toàn thân cũng sẽ bị phong ấn, hoàn toàn không thể thoát.

Bang bang!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.