Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1824





Cổ Trần thúc giục một phen khiến Phi Hồng thầm giận, muốn cãi lại nhưng cuối cùng im lặng, dù gì nói sao thì người ta cứu nàng hai lần.

Dụ vài con sinh vật cường đại lại đây thôi mà, rất đơn giản.

- Đi thì đi, lão nương dẫn nhiều vài con tới làm thịt ngươi!Phi Hồng hùng hổ xoay người, đạp quan tài máu bay thẳng tới trước, kéo giãn khoảng cách, đi đằng trước dò đường, dẫn quái.

Cổ Trần thì theo sau, lấy ra nhiều thanh đồng và tài liệu, phối hợp tài liệu đẳng cấp cao như răng rồng lúc trước lấy được, đang chế tạo cái gì đó.

“Thật thất bại, đường đường Thiên Đế mà không có một con thú cưỡi, có nên bắt một con ngay tại đây làm thú cưỡi, hoặc bắt mấy con làm kéo xe liễn?”Cổ Trần vừa nung tài liệu kim loại, vừa suy tư vấn đề này, muốn tìm công cụ đi bộ thay.

“Ưm, hay là! luyện ra một tòa Thiên Đế cung?”Đôi mắt Cổ Trần lóe tia sáng, nghĩ tới cái gì, lập tức hành động, lấy tất cả tài liệu, còn có các loại tài liệu lựa chọn trong bảo khố Thiên giới ra, luyện chúng nó.


Thôi thì dứt khoát luyện chế một tòa Thiên Đế cung, lấy tiên thiên thanh đồng làm tài liệu chính, phối hợp các loại tài liệu đẳng cấp cao, cùng nhau luyện chế ra một tòa thiên cung.

Keng keng keng!Rất nhanh, một tòa Thiên Đế cung nhỏ xinh thành hình, lăn lộn ngọn lửa, xoay tròn trong lòng bàn tay của Cổ Trần.

Hắn đánh vào ba nghìn tiên ngân, kéo luồng khí Hỗn Độn xung quanh rót vào trong đó, trở nên càng thần bí, phong cách cổ xưa, toát ra hơi thở tang thương.

Không biết có phải vì hút lấy luồng khí Hỗn Độn ở đây hay không mà tòa Thiên Đế cung này cho người cảm giác dường như đã tồn tại ở đây vô số năm.

Oong!Nửa canh giờ sau, có tiếng vù vù vang lên, Hỗn Độn xung quanh lần lượt nổ tung, vỡ nát, vô tận luồng không khí sương mù màu xám từ bốn phương tám hướng vọt tới.

Trong khoảnh khắc, một tòa Thiên Đế cung thành hình.

Nhìn kiệt tác của mình, Cổ Trần rất là vừa lòng, tùy tay ném đi, Thiên Đế cung lập tức phóng đại, hóa thành một tòa đế cung hùng vĩ.

Trên cung điện khắc ba chữ to, Thiên Đế cung.

“Khá lắm, khá lắm.

”Cổ Trần vừa lòng gật đầu.

Hắn đi vào Thiên Đế cung, ngồi trên ngai báu Thiên Đế trong đại điện, từ nơi này có thể nhìn thấy tình huống tám phương, vừa lúc cưỡi nó để đi cũng hay.


- Ài, càng lúc càng lười, thậm chí lười tự mình đi.

Cổ Trần thở dài thườn thượt, cảm giác chính mình gần đây càng lúc càng lười.

Lúc này, Phi Hồng ở phía trước đang gặp nguy hiểm.

- Grao!Trong Hỗn Độn, một con thú lớn mở ra miệng rộng táp trọn Phi Hồng và quan tài máu.

Một ngụm nuốt chửng, không kịp trốn, Phi Hồng tội nghiệp lại một lần nữa gặp nạn.

“Cái này cũng được?”Cảnh này vừa lúc đập vào tầm mắt Cổ Trần, hắn ngó trân trân, không kiềm được vịn trán, câm nín nhìn trời.

Sao hắn cứ cảm giác sinh vật Cấm Kỵ Phi Hồng này chẳng những xui xẻo còn non hơn cả gà non, uổng công tu luyện mười vạn năm.

- Grao!Con thú lớn phát ra từng đợt gầm rống, nó phát hiện Thiên Đế cung, thế là lao thẳng tới bên này, phá vỡ sương mù Hỗn Độn, một hơi nuốt Thiên Đế cung.

Con thú lớn này hình thể khổng lồ, to ba nghìn trượng trông cực kỳ khủng bố, từng vòng sáng vòng quanh từ đầu tới chân.

Trên mỗi vòng sáng lấp lóe ký hiệu rậm rạp, giống như một con thú lớn Hỗn Độn cắn nuốt vạn vật để sống.

Keng!Thiên Đế cung rung lên, bỗng tăng tốc đụng mạnh vào đầu của con thú lớn, phát ra tiếng va chạm kịch liệt.

Một kích mãnh liệt, khiến Thiên Đế cung bị đụng bay ra, thú lớn tức giận gầm lên, mở ra miệng rộng đuổi theo đến gần, muốn nuốt trọn Thiên Đế cung, tiếc rằng Thiên Đế cung nhanh nhẹn né qua.


“Con thú lớn này thể trạng rất mạnh, trong người ẩn chứa vật chất đặc biệt kia, nếu như luyện hóa ra nhất định có thể khiến ta khôi phục một nửa tu vi.

”Cổ Trần ngồi trong Thiên Đế cung, vẻ mặt vui sướng bất ngờ nhìn con thú lớn Hỗn Độn này, thể trạng của nó cực kỳ cường đại, ẩn chứa vật chất đặc biệt rất phong phú.

Loại vật chất này là sức mạnh độc đáo trong thế giới này, nếu luyện hóa ra sẽ giúp Cổ Trần khôi phục tu vi và có tác dụng tăng tiến rất lớn.

Rất có thể chỉ cần một con này là đã có thể khôi phục một nửa tu vì, đây là việc tốt không cách nào từ chối.

“Làm luôn!”Cổ Trần đôi mắt sáng rực, trực tiếp bay ra ngoài, kéo Thiên Đế cung đập mạnh.

Ầm đùng!- Grao!Thú lớn thê lương hét thảm, đầu bự bị đánh lệch đi, phát ra từng tiếng kêu rên đau đớn.

Thể trạng của nó to khỏe, đầu óc thì đơn giản, thậm chí không có nhiều trí tuệ, chỉ biết cắn nuốt các loại sinh vật để sinh tồn tiến hóa.

Cho nên, đối phó nó rất đơn giản, thể trạng mạnh cỡ nào cũng có giới hạn.

Ầm ầm ầm!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.