Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1827





Trong đỉnh, một con thú lớn to cỡ ba nghìn trượng ra sức giãy giụa, gầm rống, thanh âm chấn tám phương nhưng bị tiên đỉnh ngăn cách.

Cổ Trần nhìn thú lớn, hừ nói:- Đừng gào, ngoan ngoãn trở thành món ăn trên dĩa của ta đi, miễn cho ngươi chịu khổ.

- Grao!Thú lớn táo bạo gầm gừ, giãy giụa, hai con mắt tựa như mặt trời lớn, bắn ra tia sáng tàn bạo, khát máu.

- Mở!Cổ Trần cầm kiếm thanh đồng rạch một nhát mở bụng của thú lớn.

Mổ bụng, thanh lý nội tạng, giết con thú lớn làm thành nguyên liệu, không rườm rà lề mề, dứt khoát nhanh gọn thanh lý sạch sẽ.

Mãi đến chết thú lớn đều không ngờ rằng chính mình sẽ bị làm thành nguyên liệu, thú lớn cường đại lại thành nguyên liệu cấp cao của Cổ Trần.


“Sinh vật ở đây thật là khiến người kinh thán, con nào cũng là nguyên liệu cấp cao, ít nhất đều là nguyên liệu cấp Bán Thần.

Lấy thần thú làm nguyên liệu, chỉ có Cổ Trần mới làm được.

Hơn nữa đây là vì nơi này có áp chế, thú lớn hoàn toàn không có biện pháp phát huy ra tu vi của bản thân, chỉ có thân thể cường đại, đơn giản mà nói là đầu não đơn giản tứ chi phát đạt.

Đây là một chỗ nguyên liệu cấp cao thuần thiên nhiên, Cổ Trần thậm chí muốn bắt càng nhiều nguyên liệu cao đẳng nuôi trong thế giới bên trong người mình.

Như vậy thì có thể tùy thời tùy chỗ muốn ăn liền giết, không cần đi đâu tìm.

“Ưm, cách này được.

”Cổ Trần ra chiều đăm chiêu, thế giới bên trong người lập tức mở ra một chỗ chuyên môn dùng để chăn nuôi những sinh vật nguyên liệu cấp cao này.

Làm xong tất cả, Cổ Trần bắt đầu chuẩn bị đun nấu nguyên liệu cao đẳng cấp Thần Thoại.

Con thú lớn khủng bố to cỡ ba nghìn trượng, cần đun nấu nó thành căn nguyên trăm phần trăm, tinh luyện ra sức mạnh vật chất độc đáo.

Nó sinh hoạt ở đây vô số năm tháng trong người đã sớm dung hợp sức mạnh và vật chất độc đáo kia, có thể bị hấp thu.

Đây là tính toán của Cổ Trần, hắn vì vậy mà thậm chí không tiếc chém giết càng nhiều sinh vật ở đây, chỉ vì nghiên cứu loại sức mạnh độc đáo này.


Nếu như thành công thì hắn có thể hấp thu sức mạnh đặc biệt ở đây cho chính mình sử dụng.

Nấu ba ngày ba đêm, rốt cuộc con thú lớn khổng lồ bị nấu thành một đỉnh căn nguyên, sôi sục gầm rống như đại dương mênh mông.

Trong những căn nguyên này chất chứa một vật chất độc đáo, loại vật chất đặc biệt này là thứ Cổ Trần xem trọng nhất.

“Hấp thu những căn nguyên này hẳn là có thể khiến ta khôi phục một nửa tu vi.

”Cổ Trần ngồi đó, nhìn nồi căn nguyên sinh vật trước mắt, trong thứ này chất chứa vật chất đặc biệt đủ cho hắn khôi phục một nửa tu vi.

“Nuốt!”Cổ Trần dứt khoát há mồm hút, vang tiếng nổ lớn, vô tận căn nguyên thể lỏng trong tiên đỉnh bị hút vào trong miệng, nuốt xuống bụng.

Ầm!Giây sau, Cổ Trần trong người bộc phát ra dao động mạnh, tiên ngân đan xen, lấp lóe, sau lưng hiện ra từng vòng sáng.

Tùy theo Cổ Trần hấp thu luyện hóa căn nguyên trong đỉnh này, từng lũ vật chất đặc biệt dung hợp trong người, cơ hồ thoáng chốc dẫn phát phản ứng mãnh liệt.

Tu vi, tiên lực vốn bị áp chế bỗng chốc sôi trào, từng lũ tiên lực cường đại không ngừng tràn ra.

Hai phần tiên lực còn sót lại trong người thiêu đốt, hóa thành một ngọn lửa thiêu hủy thân thể, chạy từ trên xuống dưới, không ngừng hấp thu, luyện hóa, hấp thu sức mạnh của vật chất đặc biệt kia.

Tiên lực càng lúc càng cường đại, thuần túy, không ngừng tăng cường, tiên lực bị phong ấn trong người dần được thả ra.

Lúc này, Cổ Trần rõ ràng cảm giác được chính mình biến cường đại, càng lúc càng mạnh, mặc kệ là tu vi, tiên lực hay ý chí linh hồn đều lột xác, tăng lên.


Khi Cổ Trần hấp thu hết một đỉnh căn nguyên, cả người bao phủ trong lớp tiên quang, một phương Đại Đạo Tiên Bàn chấn động ù ù sau lưng, tỏa ra một loại hơi thở chí cao vô thượng.

Trong người Cổ Trần, tiên lực như đại dương mênh mông sôi sục, dâng trào, chảy trong người như sóng lớn vỗ rì rào, lại như nước sông lớn không ngừng chảy xiết, chảy khắp các góc thân thể.

Cường đại!Trong đầu Cổ Trần chỉ có một ý nghĩ, tu vi trong người rốt cuộc khôi phục một nửa, nhưng lúc này cảm giác mạnh hơn thời kỳ sung sức nhất rất nhiều.

Dường như bị nơi này áp chế và mài giũa, tu vi của hắn càng tinh thuần, càng cường đại, ý niệm ý chí linh hồn cũng có thể vươn ra phạm vi một nghìn dặm.

Rốt cuộc không cần giống người mù, có tự tin và ỷ lại cực mạnh rồi.

“Thành công!”Cổ Trần nở nụ cười, mở đôi mắt ra, có hai tia tiên quang vụt qua.

Tiên quang quanh người vụt tắt, trở lại bộ dáng ban đầu, trông Cổ Trần xa xăm như tiên, hơi thở phiêu dật, lại cho người cảm giác uy áp mạnh.

- Ngươi đã tỉnh?Lúc này, Phi Hồng ở bên ngoài Thiên Đế cung đã tỉnh.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.