Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 183: Giết





Đột nhiên một tiếng quát lớn, toàn thân Kim Dương bừng lên luồng kim quang hừng hực, thể nội có một giọt chân huyết bốc cháy.


Nháy mắt, vốn là thân thể kim sắc cao ba trượng lại thu nhỏ chút xíu, dường như áp súc lại, khí tức càng khủng bố.Thấy thế Mông Nhĩ nhíu mày nhưng cũng không chần chờ, trong thể nội một giọt chân huyết tan ra, đồng thời bốc cháy.Ầm!Thân thể hai người chấn động, tản ra khí tức ngập trời, mỗi người thiêu đốt một giọt chân huyết thu hoạch được lực lượng bạo tăng, thân thể cao ba trượng thu nhỏ lại, biến trở về bộ dáng ban đầu.

Nhưng thân thể hai người này nhỏ đi lại khiến Cổ Trần cảm thấy bị uy hiếp.- Giết!Mông Nhĩ, Kim Dương nhoáng một cái biến mất không thấy gì nữa.Ầm!Cổ Trần rụt con ngươi, một sức mạnh lao đến, còn không kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài, đập vào núi- Chết!Mông Nhĩ quát lớn, bóng người lao tới trước mặt, đánh một quyền vào mặt Cổ Trần.Ầm ầm, ngọn núi bị đánh xuyên, rồi nổ tung, có bóng người trực tiếp bay ra vài trăm thước.- Thật nhanh!Cổ Trần ngưng trọng, lau vết máu khóe miệng, trong mắt nhìn từng cái bóng xung quanh, chưa tìm được chân thân đối phương.Mông Nhĩ, Kim Dương thiêu đốt một giọt chân huyết trở nên cường đại như thế, tốc độ nhanh đến cực hạn, hắn không thể bắt được.Phanh phanh...Sau một khắc, Cổ Trần lại bị đánh bay, người còn chưa rơi xuống đã thấy một đạo kiếm mang kim sắc bổ tới.

Cổ Trần hai tay giao nhau, bị kiếm mang kim sắc bổ trúng, cả người như sao băng rơi xuống.Oanh!Khắp nơi ầm vang, một bóng người nằm sâu trong hố lớn, bụi bặm ngập trời.- Sâu kiến, đi chết đi!Trên bầu trời, hai bóng người một trái một phải lao xuống, mỗi người ngưng tụ lực lượng siêu cường đánh vào trong hố.Đại địa băng liệt, vô số đá vụn bay vài trăm thước bên ngoài.Sau một khắc, ba bóng người lại vọt ra từ dưới đất, đụng vào nhau, lại lùi rồi lại va chạm.Mông Nhĩ cầm cổ bia trấn áp xuống, Kim Dương cầm Hoàng Kim Chiến Kiếm chặt chém, muốn trấn áp yêu nghiệt nhân tộc Cổ Trần này.- Giết!Cổ Trần quát một tiếng, lại vung ra một quyền, đánh từng đạo quyền ảnh, càng lúc càng nhanh, khí thế càng ngày càng kinh khủng, bị hai người áp bách dần dần ngưng tụ ra một quyền thế cường đại.Ầm ầm!Ba người từ dưới đất đánh lên trên trời, sau cùng rơi trên một đỉnh núi, triển khai màn chém giết máu me, trong nháy mắt đánh nổ ngọn núi lớn kia.Cổ Trần càng đánh càng hăng, thể phách cường đại được thể hiện rõ, bảo quang toàn thân tràn ngập, lực lượng kinh khủng đánh cho hai người Mông Nhĩ rung động, càng đánh càng hoảng sợ.Bởi vì Cổ Trần lực lượng vô cùng vô tận, mà thân thể mạnh đến mức không còn gì để nói, Chân khí oanh tại trên thân thể vậy mà chỉ có thể tạo ra vết thương, không đánh nát được thân thể của hắn.Chân khí của họ chính là Hậu Thiên luyện chế Chân khí, lúc đầu vì nhục thân Cổ Trần vẫn chưa ổn định mới suýt vỡ nát, nhưng bây giờ đã không dễ dàng.Đột nhiên, Cổ Trần đánh một quyền vào thân kiếm, quyền thế cường đại bắn ra, Chân khí chiến kiếm lại bị đánh bay ra ngoài, cắm trong lòng núi.Nhìn Chân khí chiến kiếm bị bắn bay, Kim Dương run lên, hai mắt trừng to, trơ mắt nhìn Chân khí chiến kiếm bị Cổ Trần đánh bay cắm vào ngọn núi, muốn gọi trở về đã không kịp.- Chết...Cổ Trần quát khẽ, quyền thế vô song, uy thế một quyền sau khi đánh bay chiến kiếm còn không giảm mà đánh vào mặt Kim Dương.Bụp!Một tiếng vang trầm, một nửa đầu nổ tung, hỗn hợp máu và óc văng ra.- A...Kim Dương kêu thảm, đầu nổ tung một nửa, chỉ để lại nửa cái đầu, trong miệng phát ra tiếng kêu rên, vô cùng thống khổ.


Mặc dù mất đi nửa cái đầu, nhưng hắn vẫn không chết ngay tại chỗ, thân thể bay ngược một đoạn xa.Kim Dương thê thảm kêu to cầu cứu.- Mông Nhĩ, cứu ta...Chỉ tiếc, Cổ Trần tốc độ không chậm, chớp mắt đuổi theo đánh tới một chưởng.

Kim Dương hoảng sợ kêu to.- Không...- Người nào đến cũng không cứu được ngươi.Cổ Trần nói xong vỗ một chưởng vào mặt Kim Dương, nhìn thấy trợ thủ sắp bị giết, Mông Nhĩ quá sợ hãi, tay cầm cổ bia hung hăng đánh vào sau lưng Cổ Trần.Chỉ nghe oành một tiếng trầm đục, đầu Kim Dương nổ tung vỡ vụn, thi thể không đầu ngã trên mặt đất, đập ra một cái hố.

Mà phía sau lưng Cổ Trần vừa lúc bị bia đá đánh trúng, bùm một tiếng cả người bị đánh xuống lòng đất.Hắn gắng gượng chịu một đòn mạnh của Mông Nhĩ cũng muốn đuổi giết Kim Dương, khiến người sau trong lòng cũng không nhịn được dâng lên một luồng hơi lạnh.


Gia hỏa này quá điên cuồng, quả thật là không muốn sống.- Sâu kiến đáng chết!Nhìn Kim Dương đã chết, thi thể không đầu nằm trong hố, huyết dịch chảy ồ ạt, tỏa ra một loại khí tức bi thương, dường như mang theo không cam lòng.

Hắn quả thực không cam tâm, thân là một vị cường giả thiên tài trẻ tuổi của Kim tộc, đương nhiên không cam tâm chết đi như thế, đáng tiếc gặp phải là Cổ Trần nhân tộc yêu nghiệt này..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.