Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1838





Hơi thở của nó mạnh vượt sức tưởng tượng, nhưng bị những sợi xích vô hình trói tại chỗ, không cách nào thoát khỏi Vạn Thú sào, chỉ có thể phát ra từng tiếng gầm.

- Phụt!Phương xa, một nam một nữ chật vật bỏ chạy, nữ nhân áo đỏ há mồm phun ra ngụm máu, hơi thở nhanh chóng suy yếu, bị thương nặng.

- Đáng chết, rốt cuộc ngươi chọc phải thứ gì mà khủng bố như vậy?Phi Hồng vẻ mặt kinh khủng nhìn phía sau, còn có thể mơ hồ nhìn thấy bóng thú đáng sợ.

Quá khủng bố, tiếng gầm cách thật xa mà có thể làm nàng bị chấn động bị thương nặng, bị thương dưới sự bảo vệ của Cổ Trần, có thể tưởng tượng bóng thú kia đáng sợ cỡ nào.

Cổ Trần thì tuy rằng không bị thương, nhưng cũng bị đánh sâu vào không nhỏ, linh hồn đau nhói, tâm linh sôi trào, cơn lốc hình thành phòng ngự chặt chẽ bảo vệ tâm thần.


- Ta cũng không rõ ràng.

Cổ Trần thở gấp nói.

Hắn xoay người nhìn một cái, mơ hồ trông thấy bóng thú đáng sợ kia, hai con mắt tập trung vào hắn, phát ra từng tiếng rống khủng bố.

Hiển nhiên là một Hỗn Độn thú đáng sợ trong Vạn Thú sào, thậm chí rất có thể là là con Hỗn Độn thú sinh ra đầu tiên, khủng bố vô song.

Có lẽ là bởi vì Cổ Trần trộm đi một quả trứng nên mới chọc giận nó, thậm chí bừng tỉnh bóng thú đáng sợ vốn đang ngủ say.

Phi Hồng có chút kinh hãi nói:- Thiên Đế, ngươi ở bên trong rốt cuộc làm cái gì mà kích hoạt Vạn Thú sào? Thậm chí dụ ra một thú ảnh?- Cũng không có gì! Cổ Trần bình ổn hơi thở, chậm rãi nói:- Bắt một đám Hỗn Độn thú, tiện thể mang ra một quả trứng kỳ lạ thôi mà.

- Bắt một đám Hỗn Độn thú, tiện thể mang ra một quả trứng?Phi Hồng thộn mặt ra, đầu óc ù đặc.

Thế này còn bảo là không có gì? Ngươi cướp sạch hang ổ của người ta mà bảo là không có gì?Phi Hồng có chút kinh dị hỏi:- Ngươi! bắt bao nhiêu con?Cổ Trần suy nghĩ một hồi:- Đoạn đầu bắt một nghìn con Hỗn Độn thú hơi yếu, phỏng chừng chỉ có Bán Thần, cấp bậc lĩnh vực Thần Thoại bình thường.

- Đoạn sau gặp phải rất nhiều Hỗn Độn thú bị phong trong Nguyên thạch, con nào cũng là nguyên liệu đứng đầu, hết cách, nhìn thấy liền đóng gói, thu khoảng mười vạn thôi, đủ ăn một thời gian.


Những lời này dọa Phi Hồng sợ tới mức nói không ra lời, trong lòng run rẩy, vẻ mặt câm nín nhìn Cổ Trần.

Thiên Đế này chắc không phải là hàng giả chứ?Nàng có chút dở khóc dở cười, mạo hiểm đi vào Vạn Thú sào chỉ vì một đống thứ gọi là nguyên liệu, đều là Hỗn Độn thú cường đại, chỉ có vị Thiên Đế này mới làm ra được chuyện như thế.

Phi Hồng nghĩ tới cái gì lập tức hỏi:- Phải rồi, ngươi nói mang ra một quả trứng đúng không?Cổ Trần gật đầu, đôi mắt tỏa sáng nói:- Đúng rồi, có một quả trứng, đó là thu hoạch lớn nhất của ta trong chuyến đi này, rất bõ công.

- Nơi đây không nên ở lâu, đi!Nói xong, Cổ Trần mang theo Phi Hồng cưỡi luồng sáng phá tan Hỗn Độn, biến mất khỏi chỗ này, không dám dừng lại, thật sự sợ Vạn Thú sào trực tiếp giết tới.

Nếu vậy thì Cổ Trần không có tự tin chạy thoát, thậm chí không có biện pháp đối kháng bóng thú đáng sợ kia, càng miễn bàn Vạn Thú sào là Hung sào đến từ thời kỳ Hỗn Độn Khởi nguyên.

Chạy suốt mấy canh giờ, rốt cuộc không cảm ứng được chút xíu hơi thở của Vạn Thú sào và bóng thú kia, hai người mới dừng lại.

- An toàn!Chạy lâu như vậy, cuối cùng an toàn.

Cổ Trần có thể thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng không rõ ràng tại sao Vạn Thú sào không đuổi theo, có lẽ là có hạn chế nào đó mà hắn không biết.

Vạn Thú sào còn chưa thức tỉnh, bóng thú kia bị khóa trong Vạn Thú sào không cách nào đi ra, chỉ có thể nói là Cổ Trần khá may mắn.

Đến lúc này, Phi Hồng mới vẻ mặt kinh thán nhìn Cổ Trần:- Ta không cách nào tưởng tượng, ngươi thế nhưng có thể trốn ra từ Vạn Thú sào.


Vị Thiên Đế này thật là cả gan làm loạn, một mình một người trực tiếp xâm nhập Vạn Thú sào.

Còn gây ra động tĩnh lớn như vậy, cuối cùng còn có thể sống trốn ra, có thể nói khiến người không dám tin tưởng.

Theo như Phi Hồng biết thì mặc kệ là ai đi vào chín Hung sào thời kỳ Hỗn Độn đều không có kết cục tốt, cơ bản không ai sống sót đi ra.

Cố tình Cổ Trần làm được, phải công nhận khiến người mở rộng tầm mắt.

Cổ Trần không quan tâm điều này, cười cười nói:- May mắn mà thôi, Vạn Thú sào chưa bị kích hoạt thức tỉnh lại, chẳng qua kinh động một thú ảnh đáng sợ trong đó.

Cổ Trần vẻ mặt trịnh trọng nói:- Ta suy đoán, nó rất có thể là con Hỗn Độn thú sinh ra đầu tiên mà nàng đã nói.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.