Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1839





Phi Hồng nghe vậy thì giật mình rung động, hít sâu rồi nói:- Không dám tin tưởng, con Hỗn Độn thú sinh ra đầu tiên trong truyền thuyết vẫn còn sống? Chẳng phải nói đã bị ba nghìn Hỗn Độn Nhân tộc ngày xưa đánh diệt rồi sao?- Xem ra tin đồn có sai lầm, bí ẩn quá khứ giấu trong những Hung sào này, ngươi có phát hiện cái gì ở trong đó không?- Thí dụ như bí mật của Hỗn Độn Khởi nguyên?Phi Hồng vẻ mặt tò mò hỏi.

Cổ Trần lắc đầu, nói:- Ta đi vào trong đó, chỉ đi qua ba thế giới độc lập trong Thú sào, tiếp đó vào trung tâm Thú sào.

- Bây giờ ngẫm lại, trong đó có rất nhiều kỳ quái, tuy rằng không thể tìm ra bí mật của Hỗn Độn Khởi nguyên, nhưng ta lấy được một quả trứng.

Cổ Trần nói xong xòe tay, trong lòng bàn tay lóe lên ánh sáng mông lung, nhìn kỹ thì là một quả trứng nhỏ xinh.

Quả trứng này có màu xám, vỏ trứng rậm rạp hoa văn Hỗn Độn, dày đặc kỳ hiệu nhấp nháy, hơi thở xưa xưa, thần bí.


Phi Hồng thấy thế thì trợn to mắt hỏi:- Đây là quả trứng mà ngươi nói? Hoa văn bên trên dường như ẩn chứa một lũ thần vận đại đạo.

- Không sai.

Cổ Trần nhẹ gật đầu nói:- Trên này đúng là dựng dục thần vận đại đạo, hoa văn trên vỏ trứng huyền ảo khó lường, là dấu vết đại đạo thời kỳ Hỗn Độn Khởi nguyên.

Nói đến quả trứng này, nó mới là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi của Cổ Trần.

Phi Hồng nhìn chằm chằm vào quả trứng, hỏi:- Không lẽ ngươi định ăn nó?Cổ Trần trợn trắng mắt:- Như thế nào? Không ăn chứ giữ lại làm gì? Chẳng lẽ ấp trứng nó?Ý của hắn rất rõ ràng, nếu ăn quả trứng này thì tuyệt đối sẽ được chỗ tốt khó thể tưởng tượng.

Nói liền làm, Cổ Trần bắt đầu lấy ra tiên đỉnh, thu mười vạn Nguyên thạch, bao gồm một nghìn Hỗn Độn thú bị phong ấn vào thế giới bên trong, trấn áp.

Sau đó hắn mở ra tiên đỉnh, ném quả trứng bắt đầu nấu trứng.

Cổ Trần lẩm bẩm:- Dùng Cửu Thiên Chân thủy nấu trứng chắc sẽ ngon đây.

Hắn đổ một loại nước đặc biệt vào trong tiên đỉnh, Cửu Thiên Chân thủy.

Đây là một trong mấy bảo vật ít ỏi của trời xanh, Cửu Thiên Tức nhưỡng, Cửu Thiên Chân thủy, hiện tại Cổ Trần định dùng Cửu Thiên Chân thủy nấu trứng.

Dù sao quả trứng quá to, thời đại xa xưa, có thể ngược dòng đến thời kỳ Hỗn Độn Khởi nguyên, nhất định phải dùng nước tốt nhất để nấu nó.


Cửu Thiên Chân thủy nấu trứng thú, quá hợp rồi!Oong!Tiên đỉnh chấn động, một nhóm lửa cháy thiêu đốt, bắt đầu đun sôi Cửu Thiên Chân thủy trong đỉnh lớn.

Nấu suốt ba ngày ba đêm Cửu Thiên Chân thủy mới sôi sùng sục, trong đỉnh lớn nổi đầy bong bóng, hơi nước bốc lên.

Ục ục ục ục!Trong đỉnh sôi trào, nhiệt độ của Cửu Thiên Chân thủy trở nên cực kỳ khủng bố, bao bọc quả trứng thú màu xám kia, không ngừng đun nấu.

Nấu suốt ba ngày ba đêm mà quả trứng này vẫn không có dấu hiệu gì, vẫn xa xưa, xám trắng như thế, hoa văn trên vỏ càng rõ ràng.

“Kỳ lạ, nấu mấy ngày rồi mà chưa chín?”Cổ Trần ngạc nhiên nhìn quả trứng thú trong tiên đỉnh vẫn không có dấu hiệu bị nấu chín.

Cửu Thiên Chân thủy sôi sùng sục, nhiệt độ thậm chí có thể trực tiếp hòa tan một phương thế giới nhỏ, tại sao không thể nấu chín một quả trứng?“Ta không tin.

”Cổ Trần hừ lạnh, tăng thêm lửa lớn đun nấu.

Trong đỉnh một mảnh sôi trào, một lần nữa nấu suốt chín ngày chín đêm, quả thú trứng trong đỉnh lóe lên tia sáng đỏ mỏng manh.

Nhưng nó vẫn không có dấu hiệu bị nấu chín, ngược lại càng sôi nổi, cảm giác hơi thở sinh mệnh trong trứng càng lúc càng cường đại.

Cổ Trần lộ vẻ mặt ngạc nhiên nhìn cảnh này, không nấu chín thì thôi đi, còn càng nấu càng cứng cỏi?Phi Hồng ở một bên nhìn mới mẻ, hỏi:- Hơi thở sinh mệnh bên trong quả trứng này càng lúc càng cường, cảm giác ngươi không nấu chín nó được.

- Cửu Thiên Chân thủy cũng không thể nấu chín sao?Cổ Trần có chút rối rắm, không nấu chín sao mà được?Nhìn quả trứng không thể nấu chín, ngược lại Cửu Thiên Chân thủy trong đỉnh bị quả trứng hấp thu một phần, tiếp tục như vậy thì chỉ chốc lát sẽ bị hấp thu hết.


Cổ Trần trực tiếp dập tắt lửa, vớt trứng ra khỏi đỉnh, quan sát một phen.

Nhiệt độ vỏ trứng rất cao, tay hắn cảm giác đau nhói.

- Vậy thì nướng nó.

Cổ Trần nói xong, trực tiếp đánh ra một đoàn lửa cháy hừng hực.

Ngọn lửa kia tỏa ra một lũ tiên quang, hơi thở cường đại, Cổ Trần ném quả trứng vào mồi lửa, trứng lơ lửng trên ngọn lửa, bị nướng.

Xẹt đùng!Lửa cháy hừng hực phát ra tiếng lách tách, quả trứng lơ lửng trên ngọn lửa bị nướng, lần này nướng năm ngày năm đêm nhưng vẫn không có gì thay đổi, ngược lại khiến dao động sinh mệnh trong trứng càng mãnh liệt.

“Ôi mợ, nước không luộc chín, lửa nướng cũng không được!”Lần này thì Cổ Trần thật sự giật mình, quả trứng như vậy, không luộc được, không nướng được, căn bản không có biện pháp nấu chín nó.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.