Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 185: Thiên Tài Vẫn Lạc





Hắn không biết, đẳng cấp thân thể của Cổ Trần đã bước nửa bước vào cấp bậc Tiên Thiên Chân Thể, chỉ cần độ kiếp liền có thể đạt được nhục thân cấp bậc Tiên Thiên Chân khí.

Vốn dĩ Mông Nhĩ, Kim Dương hai vị thiên tài dị tộc liên thủ, muốn tiêu diệt Cổ Trần, ngay từ đầu còn có một chút hiệu quả, thậm chí nhiều lần thật tưởng rằng suýt chút nữa là diệt được Cổ Trần.Nhưng kết quả là Cổ Trần sử dụng sức mạnh của bọn hắn để tôi luyện chính mình, cuối cùng hoàn toàn ổn định lại thân thể vừa mới đột phá, nửa bước Tiên Thiên Chân Thể, một thân lực lượng chẳng gì sánh bằng.Kế tiếp đó Cổ Trần mạnh mẽ phản kích, đánh giết Kim Dương, sau đó một mạch truy sát Mông Nhĩ.Vèo vèo!Hai người một đuổi một chạy, lao nhanh lướt qua không trung, mà hiện tại Cổ Trần cũng không thể phi hành, cho nên chỉ có thể không ngừng mượn lực ở trên đường, giẫm nổ đại sơn, nham thạch, mặt đất, để lại một cái hố sâu.Cho dù như vậy, tốc độ của hắn một chút không chậm, thậm chí rút ngắn khoảng cách từng chút một, khiến Mông Nhĩ ở đằng trước tâm thần rung động, có chút khủng hoảng.Hắn thật sự là luống cuống.- Ngươi trốn không thoát đâu.Phía sau, Cổ Trần một đường đuổi theo, trên mặt đằng đằng sát khí.Từ sau khi nhục thân đột phá bảo thể đại viên mãn cực hạn thì Cổ Trần cảm giác sức mạnh hắn cứ như là vô cùng vô tận.


Đó là sức mạnh nhục thân thuần túy, cộng thêm một thân Chiến khí, chín mươi chín đạo Nguyên Thủy Chiến khí, so với Mông Nhĩ đột phá Hoán Huyết cảnh mà nói không thua bao nhiêu.- Đi!Mắt thấy Cổ Trần đuổi theo, Mông Nhĩ cuống lên, không nghĩ ngợi nhiều trực tiếp lấy ra Chân khí cổ bia nện qua muốn ngăn cản một phen.Nhìn thấy bia đá ập tới, Cổ Trần hai mắt chợt lóe, tốc độ một chút cũng không giảm, một quyền đánh tới.Coong một tiếng, bia đá run rẩy, quang mang bị một quyền đánh nứt toác, hoàn toàn mờ đi, cuối cùng rên rỉ một tiếng rơi xuống.

Chẳng qua còn chưa rơi xuống đã bị Cổ Trần một tay chụp lấy, cưỡng ép thu vào trong cốt giới, cắt đứt liên hệ với Mông Nhĩ, làm cho đối phương tức muốn nổ phổi.- Phụt!Chân khí bị lấy đi, Mông Nhĩ bị phản phệ phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, vừa kinh vừa sợ.

Nhưng hắn không dám dừng lại, ngược lại tốc độ càng nhanh thêm mấy phần, kéo ra một chút khoảng cáchNhưng hắn biết bị đuổi kịp là chuyện sớm hay muộn.


Tiếp tục như vậy không thể được, trong lòng Mông Nhĩ sốt ruột suy nghĩ, sắc mặt điên cuồng, dưới tình huống cái chết uy hiếp cắn răng đột nhiên đưa ra một quyết định.- Chân huyết, tế!Hắn thê lương rống to, đốt một giọt chân huyết trong cơ thể, tiến hành huyết tế ngay tại chỗ.Cả người hắn bị một cỗ huyết quang bao bọc lóe lên một cái rồi biến mất, chớp mắt kéo dài khoảng cách.Trong lúc nguy cấp hắn vậy mà không ngừng một lần nữa thiêu đốt chân huyết tiến hành Huyết Độn, vì chạy trốn đã không tiếc trả giá lớn.

Phải biết rằng thiếu một giọt chân huyết chính là một loại tổn thất cực lớn, thậm chí mất đi một giọt chân huyết cũng có thể làm cho một sinh linh suy yếu một thời gian.

Có lúc thậm chí tạo thành tổn thương to lớn, căn cơ bị hao tổn, có ảnh hưởng to lớn đối với tương lai, nhưng vì chạy thoát thân hắn đã không nghĩ ngợi nhiều được.- Thiêu đốt chân huyết phát động Huyết Độn?Cổ Trần hơi kinh ngạc, nhìn thấy khoảng cách hai người càng ngày càng xa, tiếp tục như vậy khẳng định đối phương sẽ trốn thoát được, đây cũng không phải là kết quả hắn muốn.- Mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết không nghi ngờ!Cổ Trần hừ lạnh nói xong, lòng bàn tay khẽ lật một xuất hiện một thanh Thạch Kiếm phong cách cổ xưa, khắp người chợt bộc phát ra một cỗ kiếm ý kinh thiên.


Đây là một lá bài tẩy của hắn, vẫn luôn không bại lộ, vốn không định dùng tới, nhưng hiện tại xem ra không dùng là không được.- Tiên Thiên Kiếm Ý, trảm!Bại lộ át chủ bài, Cổ Trần tay cầm Thạch Kiếm, toàn thân bùng lên một luồng kiếm ý kinh thiên, nhân kiếm hợp nhất, cả người hóa thành một đạo kiếm quang xẹt qua hư không, nhắm ngay Mông Nhĩ bỏ chạy chém ra một kiếm cực mạnh.Một đạo kiếm mang phá không, dường như rạch ra bầu trời.Nguy hiểm!Mông Nhĩ sắc mặt đại biến, cả người lạnh toát, chỉ cảm thấy một nguy cơ tử vong bao phủ xuống.

Hầu như không vì bất kỳ cái gì, hắn thiêu đốt chân huyết trong cơ thể một lần nữa, bộc phát siêu cực hạn, đường vân màu vàng trên toàn thân lấp lóe, đan xen thành một bức tường khí xoay người chặn lại.Xoẹt!Chỉ nghe một tiếng trầm vang, kiếm quang từ đầu đánh xuống, tường khí không trở ngại chút nào bị cắt thành hai nửa, cơ thể cứng đờ, sững sờ ngay tại chỗ.- Tiên...!Thiên Kiếm Ý...Mông Nhĩ miệng hơi há ra, sau khi nói ra câu này, thân thể phụt một tiếng phun máu ra, bắt đầu toác ra từ trên đầu, vậy mà bị chém thành hai khúc..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.