Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1872





Từng tiếng gầm rú, cả hai đang đối kháng cái gì, tỏ ra đặc biệt tức giận, cảnh tượng khủng bố khiến người khiếp sợ và sợ hãi.

Ầm!Hỗn Độn nổ tung, có bàn tay khổng lồ kinh khủng quét ngang hết thảy, đánh nát ức vạn ánh sáng, quét bay Vạn Thú sào và Phong sào ra ngoài.

Uy áp cường đại đó khiến người sợ hãi.

- Thiên?Cổ Trần con ngươi co rút, cảm thụ uy hiếp dày đặc.

Đó là ý chí của trời, có một trong những tồn tại Cửu Thiên ra tay.


Bàn tay to khủng bố quét ngang hết thảy, không ai địch lại, dưới Cửu Thiên đều là con kiến.

Răng rắc!Đang lúc này, sức mạnh khác xuất hiện, từ trong Hỗn Độn bùng nổ đánh vào bàn tay to khủng bố kia, nổ tung.

Sóng xung kích đáng sợ quét ngang tám phương Hỗn Độn, dấy lên gió lốc Giới hải vô tận ầm ầm thổi quét.

- Phi Hồng!Vẻ mặt Cổ Trần nghiêm nghị, trông thấy một tia sáng đỏ lập lòe trong bão Hỗn Độn, tựa như một chiếc thuyền nhỏ tùy thời bị nhấn chìm.

Đó là Phi Hồng cưỡi quan tài máu đang không ngừng trốn chạy, rơi vào nguy cơ.

Đáng tiếc Cổ Trần không có biện pháp giúp nàng, hắn không thể nào đi vào trong đó, dù đi cũng không kịp cứu viện, chỉ có thể dựa chính nàng.

Một giọng nói hờ hững vang lên:- Hạo Thiên!Chợt thấy một bóng dáng hung ác khủng bố hiện ra trong Hỗn Độn, hơi thở hung dữ chấn rách hư không Hỗn Độn.

Bóng dáng hung ác kia lửa ma ngập trời, tựa như một vị Cổ Ma vắt ngang Hỗn Độn, bễ nghễ Cửu Thiên.

- Diệt!Bóng dáng hung ác đánh ra một kích xuyên qua hư không vô hình, đánh xuyên vùng đất Hỗn Độn, đánh tan tác sức mạnh cường đại kia.

Thiên uy vỡ nát, Hỗn Độn sôi trào, hơi thở quét ngang qua, chớp mắt xóa tan mọi thứ, hình ảnh cuối cùng biến mất không thấy.

Bóng dáng hung ác, Vạn Thú sào, Phong sào cũng biến mất, hình ảnh trước mắt Cổ Trần tan biến, khe nứt thoáng chốc khép lại.


Cổ Trần đứng đó, im lặng thật lâu, trong đầu nhớ lại mọi thứ vừa trông thấy, Vạn Thú sào, Phong sào gặp cường địch.

Đó là một trong Cửu Thiên, Thượng Tam Thiên, Hạo Thiên.

Chúng nó bị Hạo Thiên chặn giết, nhưng vào phút cuối đột nhiên hiện ra một bóng dáng hung ác thần bí cứng rắn va chạm uy của Hạo Thiên, phá vỡ hết thảy.

- Hạo Thiên?Cổ Trần trong lòng ngạc nhiên nghi ngờ, mới vừa rồi chặn giết hai Hung sào là Hạo Thiên sao?Cổ Trần có biết một chút về Hạo Thiên, là một trong Cửu Thiên Thượng Tam Thiên, địa vị cao hơn Thượng Thương, rất ít xuất hiện, tại sao hiện tại đột nhiên hiện ra chặn giết hai Hỗn Độn Mẫu sào?Và cuối cùng, bóng dáng hung ác thần bí kia là ai mà có thể cứng rắn va chạm với Hạo Thiên? Không tin nổi trong Trục Xuất Chi địa còn ẩn giấu tồn tại như vậy.

- Phi Hồng, tự cầu nhiều phúc đi.

Cổ Trần lắc đầu cười gượng, nhìn thoáng qua khe nứt Hỗn Độn biến mất đã trở lại như cũ.

Hai Hỗn Độn Hung sào, cộng thêm một cường giả thần bí dám đấu cứng với Hạo Thiên, không biết họ xé rách Hỗn Độn là muốn đi làm gì.

Hắn không quản được những việc này, bây giờ điều quan trọng nhất là mở ra Trục Xuất Chi địa, lối ra bên trong Thiên lao đã mở.

Giờ chỉ còn lại sâu trong Thiên Khư có lẽ tồn tại một lối ra.

Cổ Trần hít sâu một hơi, vứt bỏ tất cả tạp niệm, nhìn về hướng sâu trong Thiên Khư, nhìn thấy từng mảnh thế giới phế tích chồng lên nhau.

Hắn một đường bay về phía tận cùng Thiên Khư, trên đường gặp rậm rạp ấn ký sót lại từ bốn phương tám hướng bay qua.


Đó là vệt ấn ký sót lại của thế giới phế tích, dung hợp vào người Cổ Trần, khiến hắn đạt được cảm ngộ càng lớn, có lĩnh ngộ kinh người đối với tiến hóa diễn biến của thế giới.

Người thường khó mà được cơ duyên này, có lẽ chỉ có Cổ Trần mới được cơ duyên như vậy.

Có lẽ là linh hồn dung hợp ý chí thế giới, càng hoặc là bởi vì dung hợp hạt châu kia, tóm lại hai thứ đều có liên quan.

Nơi này có quá nhiều thế giới phế tích, nhiều tới nổi khiến Cổ Trần giật mình, bản thân hắn không đếm hết rốt cuộc có bao nhiêu thế giới phế tích tồn tại.

Tóm lại nơi này giống như là một phần mộ của thế giới, hấp thu vô số ấn ký còn sót lại của thế giới, Cổ Trần dần hiểu ra bí mật của chốn này.

Không ngờ Thiên Khư nối với Thế Giới Chi mộ?“Ui, Thế Giới Chi mộ?”Cổ Trần giật nảy mình, hấp thu vô số ấn ký thế giới còn sót lại mới hiểu được nguyên nhân bên trong Thiên Khư có nhiều thế giới phế tích như thế.

Không vì lý do gì, có liên hệ rất lớn với Thế Giới Chi mộ, Thâm Uyên, nơi này đã từng liên thông Thâm Uyên, kết nối Thế Giới Chi mộ mới có loại tình huống này.

Hèn gì, Thiên Khư có số lượng thế giới phế tích khổng lồ như thế, tựa như phần mộ của thế giới, thì ra vì có liên hệ với Thế Giới Chi mộ.

Nói vậy là con đường ở sâu trong Thiên Khư không phải đi thông Thượng giới mà là nối với Thâm Uyên?- Thâm Uyên, Thế Giới Chi mộ!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.