Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1883





Chỉ thấy Chí Tôn thành nổ tung, bên trong có tám trăm Chí Tôn Nhân tộc cùng nhau thiêu đốt, theo Đại Vu Chúc cùng nhau thiêu đốt hiến tế chính mình.

- Hiến tế!Tám trăm Chí Tôn, ai nấy cường đại vô địch, nhưng giây phút này vậy mà không do dự hiến tế chính mình, hóa thành một luồng sức mạnh khó tả rót vào đại trận.

Không chỉ như vậy, dưới đại mộ tuôn ra sức mạnh kinh khủng, giống như có từng đợt sức mạnh cường đại từ sâu trong Thế Giới Chi mộ lan ra.

- Con khỉ Nhân tộc, ngươi muốn nghịch loạn thời không?Hạo Thiên rốt cuộc nhận ra vấn đề, Nhân tộc không phải muốn bắt giữ bốn tên, mà là lợi dụng bọn họ làm mồi dẫn mở ra thời không nghịch chuyển.

Thượng Thương lạnh lùng nói:- Thời không không thể nghịch, các ngươi đã định sẵn thất bại.


Nói xong, trong người Thượng Thương bắn ra từng luồng sáng chói lòa.

Oong!Hạo Thiên, Thanh Thiên, U Thiên cùng bùng nổ, bốn thiên cùng hợp sức, vào giây phút này có cảm giác kỳ dị sắp hợp làm một.

- Muốn hợp nhất?Từ trong hư vô truyền đến một âm thanh, mang theo một chút coi rẻ:- Cửu Thiên cùng nguồn, là có thể hợp nhất, nhưng đừng quên mấy tên khác bị vây khốn.

- Tám trăm Chí Tôn, thêm vào lão già hiến tế một thân thể, Cửu Thiên làm mồi dẫn, nghịch chuyển!Ầm ầm!Đại Vu Chúc vừa dứt lời, trong hư không rũ xuống một luồng sáng rót vào đại trận, nháy mắt hình thành một loại phản ứng dây chuyền.

Thượng Thương, Thanh Thiên, Hạo Thiên, U Thiên bị phong ấn ở bên trong thân thể cùng biến thành ánh sáng, từng chút một vỡ vụn, rơi xuống.

Bọn họ bị hiến tế, không cách nào thoát khỏi, cứng rắn bị Đại Vu Chúc và tám trăm Chí Tôn Nhân tộc tính kế chết tại đây, lôi kéo cùng nhau hiến tế thời không.

Răng rắc!Một tiếng giòn vang, khiến Cổ Trần lòng chùng xuống, sắc mặt có chút khó coi.

- Lão Vu Chúc, lão già thối này, rốt cuộc lão muốn làm cái gì?Cổ Trần không ngừng lui về phía sau, muốn thoát khỏi khu vực này, nhưng bị sức mạnh kỳ dị giam cầm chặt chẽ ở bên trong.

Vị trí hắn đứng vừa lúc là một góc của đại trận, hắn bị nhốt trong đó nhìn Thượng Thương, Hạo Thiên, Thanh Thiên, U Thiên bị hòa tan.

- Thiên Đế, chúng ta lấy Cửu Thiên làm mồi dẫn, nghịch loạn thời không, đưa ngươi đi khởi nguồn thời không! Rào rào!Trong hư không truyền đến âm thanh nói xong, toàn bộ đại trận sôi trào, giọng của lão Vu Chúc tan biến, không còn hơi thở, hoàn toàn dung nhập trong đại trận, hiến tế sạch sẽ.


Lão Vu Chúc đã chết, cũng có thể nói hiến tế chính mình hoàn toàn không còn.

Còn về lão già thối này có bao nhiêu phân thân, trong lòng Cổ Trần ức chế, sơ sẩy một cái bị lão già này hố thảm.

Không ngờ bọn họ dẫn đến Cửu Thiên buông xuống, thậm chí trực tiếp phong thiên, lấy Cửu Thiên làm mồi dẫn hiến tế, không tiếc hy sinh chính mình, thậm chí tám trăm Chí Tôn Nhân tộc.

Đây là muốn nghịch loạn thời không, mở ra vùng đất thời không chưa biết.

- Bố tiên sư nhà nó! Lão già thối, không bao giờ tin lão nữa!Cổ Trần tức giận chửi thề, vầng sáng bao trùm toàn thân hắn, từng sợi tiên ngân đan xen, hóa thành một quầng sáng cường đại bao bọc toàn thân.

Hắn nhìn bốn phía thời không điên đảo, âm dương nghịch chuyển, toàn bộ Giới hải dấy lên từng đợt sóng, hư không Hỗn Độn đều sụp đổ.

- Lão nhân này thế nhưng nghịch chuyển thời không, muốn đưa ta về khởi nguồn thời không?Rất nhanh, Cổ Trần nhìn ra vấn đề, thời không nơi đây hoàn toàn bị xoay chuyển, thậm chí sản sinh một loại hoàn cảnh thời không hỗn loạn.

Tại đây, Cổ Trần cảm thụ được sức mạnh thời không hỗn loạn đang va chạm nhau, trong va chạm sản sinh một loại vết nứt.

Đó là thời không vết nứt, nghịch chuyển ra một loại đường hầm ngược dòng, nếu bị cuốn vào trong đó, có khả năng tan thành mây khói.

Nếu không lĩnh ngộ sức mạnh thời không mà bị cuốn vào thì chắc chắn tan xương nát thịt, không cách nào sống sót.


Răng rắc một tiếng.

Một khe nứt thời không ngược dòng hiện ra, chảy ra lực hút bàng bạc, vạn vật đều bị cuốn vào trong đó, xoắn nát thành tro tàn.

Cổ Trần đứng chịu mũi sào, cảm thụ được lực hút mạnh mẽ kia, sức hút đến từ thời không, căn bản không có cách kháng cự.

Oong!Chỉ thấy, trong khe nứt xẹt qua một con lũ mênh mông, nói chính xác hơn là một dòng sông bí ẩn không ngừng chảy xiết, mênh mông hùng dũng, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

“Sông dài năm tháng?”Cổ Trần hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nhìn con sông dài mênh mông trước mắt, hơi thở năm tháng vĩnh hằng ập vào mặt, suýt chút khiến hắn đánh mất tâm thần.

Đây là sông dài năm tháng, hoặc nên gọi là Thời Không Trường hà, ẩn chứa vô tận huyền ảo và sức mạnh to lớn khó lường.

Ai đều không rõ ràng tận cùng năm tháng và thời không có bí mật như thế nào, Hỗn Độn Khởi nguyên có bí ẩn gì.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.