Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1900





Mặt trên thậm chí mơ hồ lộ ra một luồng thần quang, khiến người nhìn thoáng qua liền nhận ra sự bất phàm của nó.

Oong!Tùy theo sao băng kỳ lạ này xâm nhập vào đoàn tinh vân, lập tức bừng tỉnh một ít cường giả ở bên trong.

- A? Có thứ gì từ bên ngoài xâm nhập!Dường như là một viên thần thạch, xuyên qua giới bích tinh vân.

Trên đại lục chính giữa tinh vân bỗng có mấy bóng dáng cường đại bay lên, một sinh linh hai đầu, bốn con mắt sáng rực nhìn chăm chú sao băng đang lao nhanh đến.

Hắn là trùm trong Ma Vụ Tinh vân, thực lực mạnh mẽ, là Thần Linh chân chính hoành hành một phương.


Hai sinh linh khác cũng cường đại, hơi thở khủng bố, trong đó có một luồng sương mù màu đỏ bao phủ, bên trong mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng ẩn hiện, hình dạng người, sau lưng tuôn ra từng đợt sương mù đỏ.

Kẻ này đứng gần, thoáng chốc cuốn lấy sương mù đỏ bao bọc sao băng kia.

Bùm!Két két két!Sương mù đỏ sôi trào, bị sao băng va chạm không ngừng vỡ nát, suýt chút không thể ngăn trở, may mắn sao băng cuối cùng dần dần yên tĩnh, bị sương mù đỏ cuốn đi.

Chợt vang tiếng hét to:- Xích Diễm, ngươi muốn độc chiếm thần vật?Chợt thấy một sinh vật thân hình khôi ngô vượt không gian đến, một cây xúc tu trên đầu rung rung, phát ra ánh sáng mông lung, hai con mắt tỏa ra tia sáng màu đen nhìn chằm chằm sao băng trong sương mù đỏ.

Ba vị này là ba Bá chủ trong Ma Vụ Tinh vân, Song Đầu Ma Linh, Xích Diễm, Tinh Hống, cả ba đều là cường giả Thần Thoại hàng đầu.

- Thần vật, là của ta.

Trong sương mù đỏ vọng ra một âm thanh thản nhiên, nghe không ra là nam hay là nữ, lại cho người cảm giác cực kỳ lạnh như băng, sát khí lẫm liệt.

- Bớt nói nhảm đi, đánh một trận, ai thắng thì thần vật thuộc về người đó!Song Đầu Ma Linh táo bạo rống to một tiếng, trực tiếp khiêu chiến, muốn giải quyết bằng vũ lực, kẻ nào thắng thì thần vật đến từ bên ngoài tinh vân sẽ thuộc về người đó.

Thần vật từ trên trời rớt xuống, tiên quang bọc nguyên ngôi sao băng, thần quang mơ hồ, lộ ra một lũ hơi thở khiến cả ba tim đập nhanh, rõ ràng là thần vật.


Ai mà không muốn thần vật như vậy?- Buồn cười.

Từ sương mù đỏ vọng ra giọng nói mỉa mai coi rẻ:- Tảng thần thạch này ai đến trước thì được trước, các ngươi không phục cũng im mồm cho ta!- Nếu muốn khai chiến, ta theo tới cùng.

Nói xong, sương mù đỏ nhanh chóng rơi xuống đại lục, mang theo tảng thần thạch trở lại, có vài lần Xích Diễm muốn thu hồi thần thạch, nhưng cảm giác sức mạnh kháng cự, không cách nào giành lấy.

Đành phải cùng nhau rơi xuống đại lục.

- Khốn kiếp!- Xích Diễm, ngươi quá kiêu ngạo!Phía sau, Song Đầu Ma Linh và Tinh Hống cùng đuổi theo, muốn giữ chân Xích Diễm, nhưng thực lực của cả ba ngang nhau, chênh lệch không lớn, muốn giữ lại Xích Diễm là rất khó khăn.

Huống hồ thần thạch sớm rơi vào tay Xích Diễm, bây giờ muốn cướp lấy thì hơi khó, hai người khác tuy muốn hợp sức rồi lại không tin tưởng đối phương.

- Đáng chết!Nhìn Xích Diễm mang theo thần thạch trở lại, Song Đầu Ma Linh và Tinh Hống đứng trên trời sao, nghiến răng nghiến lợi, ước gì lập tức giết Xích Diễm, cướp đi thần thạch.

Tinh Hống vẻ mặt âm trầm nói, tỏ ra rất không cam lòng:- Tảng thần thạch kia nhìn liền bất phàm, theo hơi thở phỏng chừng là vật của Thiên Thần hoặc Thượng Thần, thậm chí rất có thể là vật của Cổ Thần.

Tinh Hống nhìn Song Đầu Ma Linh, độc ác nói:- Ma Linh, hay là hai chúng ta hợp sức trừ khử Xích Diễm, rồi ngươi và ta chia đều Ma Vụ Tinh vân, chịu không?Hai cái đầu của Song Đầu Ma Linh hơi nghiêng ra chiều suy tư, bốn con mắt cùng nhau lấp lóe, lập tức gật đầu đồng ý:- Được, chơi luôn!Song Đầu Ma Linh dữ tợn nói:- Lão tử gai mắt Xích Diễm lâu rồi, vừa lúc diệt y, phân chia thế lực của y, thần thạch thì hai chúng ta chia ra mỗi người một nửa.


Tinh Hống nhe răng cười nói:- Rất tốt, đi, chúng ta đi về tập hợp thuộc hạ trước, phải một hơi tiêu diệt y, không thể chừa một con đường sống.

Ầm!Nói xong, cả hai cùng tăng tốc, rơi xuống đại lục chính giữa tinh vân, bắt đầu tập hợp thuộc hạ, chuẩn bị hợp sức tiêu diệt Xích Diễm.

Nơi này ban đầu là Thần quốc phồn hoa, chẳng qua trải qua chiến tranh, chỉ để lại Giới bích ngoài rìa vùng đất thần hoang tàn là còn có thể miễn cưỡng sinh sống.

Nếu như tinh vân hoàn toàn vỡ nát, tương đương Thần quốc tan vỡ, không còn một chút sức mạnh thủ hộ nào, chỉ có thể bị pháp tắc Thượng giới trực tiếp nghiền nát.

Chỉ có Bán Thần, Thần Linh mới có thể đi giữa hư không trong Thượng giới, nhưng cũng không được lâu.

Đây là tác dụng của Thần quốc!.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.