Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1978





Rất nhanh, Minh chủ cảm ứng được nguy cơ xé trời mà đến, Tam Sinh thạch treo trên đầu, hơi thở trên người nàng mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều.

Ba người đứng trên Giới bích Man Hoang, vẻ mặt nghiêm túc nhìn luồng thiên quang hội tụ, hóa thành một thân hình vĩ ngạn.

- Hạo Thiên!Cổ Trần, phân thân Thiên Đế, Minh chủ chỉ cảm giác toàn thân trầm xuống, áp lực bàng bạc vọt tới, Hỗn Độn bị đè nát.

Người tới, đúng là Hạo Thiên.

Đây xem như Cổ Trần lần đầu chân chính đối diện Hạo Thiên, một trong Thượng Tam Thiên, có thể đấu cứng với Thượng Thương, quả nhiên khủng bố.


- Thượng Thương không ra, Hạo Thiên vĩnh tồn!Đế Tuấn nhìn Hạo Thiên tâm trạng phức tạp mà nặng nề, vì ứng đối nguy cơ, không thể không dẫn đến Hạo Thiên, tương đương với đầu phục vị này.

Đông Hoàng ánh mắt lấp lóe, lặng lẽ truyền âm nói:“Đế Tuấn, thừa dịp Hạo Thiên đối phó đám người Cổ Trần, chúng ta lặng lẽ rời đi, trước ẩn tàng để tăng cường thực lực, không chừng có cơ hội thoát khỏi Hạo Thiên.

”Đế Tuấn nghe vậy đầu óc xoay chuyển nhanh, không nói chuyện, chỉ lặng lẽ nhìn Hạo Thiên và ba người Cổ Trần, hai bên va chạm hơi thở, đại chiến sắp bùng nổ.

- Man Hoang! Nhân Hoàng của Nhân tộc, hay là Thiên Đế?Hạo Thiên đứng trong Hỗn Độn, một phương màn trời bao la bao phủ sau lưng, từng vòng sáng hiện ra, ẩn chứa uy áp khủng bố.

Là một tồn tại có thể cứng rắn lay động Thượng Thương, có thể nói Hạo Thiên mạnh vượt sức tưởng tượng, khiến người không dám nhìn thẳng.

Đôi mắt của hắn hờ hững đánh giá Cổ Trần, phân thân Thiên Đế, Minh chủ ở trước mắt, không chất chứa cảm xúc nào, cảm giác cường đại duy ngã độc tôn.

Ở trong mắt Hạo Thiên, bất cứ thứ gì đều không thể lọt vào pháp nhạt, giống như chỉ là con kiến to hơn một chút.

“Quả nhiên, trong Giới hải có căn cơ Cửu Thiên khống chế, phen này phiền phức rồi.

”Trong lòng Cổ Trần nặng nề, ba người âm thầm giao lưu.

Minh chủ dứt khoát gọn gàng hỏi:“Làm sao bây giờ?”Còn làm sao nữa, nàng chờ Cổ Trần và phân thân Thiên Đế quyết định, là chiến hay thế nào?Nhưng nếu đánh thì có thể đánh thắng được Hạo Thiên không?Phân thân Thiên Đế thản nhiên nói:“Ba chúng ta hợp sức chưa chắc đánh thắng được Hạo Thiên ở trước mắt.

”Chỉ thấy Cổ Trần hừ nói:“Cửu Thiên đang tranh đoạt Khởi nguyên, trước mắt chỉ là một phần của Hạo Thiên, đánh không lại cũng phải đánh, hôm nay không dàn xếp được, coi như kiến thức sức mạnh của Thiên Cấm.


”- Các ngươi muốn chiến hay hàng?Hạo Thiên lạnh lùng nhìn ba người Cổ Trần, trong âm thanh cho cảm giác chúa tể vạn vật, giống như xem ba con kiến.

Hạo Thiên nhận ra hơi thở của ba người Cổ Trần biến hóa, chiến ý càng lúc càng mãnh liệt, hiển nhiên ba người muốn khiêu chiến hắn.

- Hừ!Cổ Trần hừ lạnh nói:- Hạo Thiên, ngươi lắm chuyện, vốn không muốn xung đột với ngươi, nhưng ngươi chạy ra làm hỏng chuyện thì không còn cách nào.

- Hôm nay hoặc ngươi chết hoặc chúng ta bỏ mạng.

- Chiến!Một tiếng hét lớn, ba luồng hơi thở cường đại cùng bùng nổ, Cổ Trần, phân thân Thiên Đế, Minh chủ, ba cường giả xông lên.

Ầm ầm!Ba chọi một, sóng khí đáng sợ lăn lộn hất bay Đông Hoàng, Đế Tuấn, bao gồm Yêu giới cũng chấn rung bần bật.

Nhìn ba người Cổ Trần thế nhưng dám trực diện khiêu chiến Hạo Thiên, Đế Tuấn và Đông Hoàng thay đổi sắc mặt, hoảng sợ nhìn ba người, không dám tin tưởng.

- Ui, Cổ Trần cuồng vọng quá!Đông Hoàng hoảng sợ giật mình kêu lên.

Hắn không ngờ rằng Cổ Trần quả quyết, cuồng vọng như vậy, muốn khiêu chiến Hạo Thiên.

Đây chính là tồn tại duy nhất trong Cửu Thiên có thể đấu cứng với Thượng Thương, có thể nói là cường đại không gì sánh được, thậm chí bá đạo hơn xa Thượng Thương.

- Thiên Đế Man Hoang, quả nhiên khiến người khâm phục, đáng tiếc, chúng ta đã định trước không thể trở thành bằng hữu, bổn tọa chỉ hận chính mình sinh muộn.


Đế Tuấn sắc mặt âm trầm, không phục Cổ Trần, chỉ hận chính mình sinh muộn, nếu sinh ra sớm một chút, hoặc ra đời cùng lúc với Cổ Trần thì hắn có tin tưởng đánh bại Cổ Trần, thậm chí trở thành Thiên Đế Man Hoang.

Chỉ tiếc, trên đời này không có nếu, hắn trốn chạy khỏi Man Hoang nghĩa là thất bại.

Răng rắc!Hơi thở của ba người Cổ Trần và Hạo Thiên va chạm, xé rách nó ra từng khe hở, luồng không khí đáng sợ mãnh liệt lan tràn.

- Lực lượng con kiến mà mơ nghịch thiên?Hạo Thiên lạnh lùng nhìn ba người Cổ Trần, giơ tay đè xuống, trong lòng bàn tay hội tụ một quầng sáng to lớn, giống như một mảnh thế giới.

- Hạo Thiên kính!Chỉ nghe một tiếng quát lạnh, một tấm gương to ngưng tụ trên lòng bàn tay của Hạo Thiên, toát ra khí hạo nhiên, bá đạo vô song.

Oong!Hạo Thiên kính ra, nguyên Hỗn Độn Giới hải dậy sóng lớn, mặt gương bắn ra tia sáng, chiếu tới đâu là vạn vật đều hủy, hư không Hỗn Độn sụp xuống.

Vị Hạo Thiên này vừa ra tay là tuyệt sát.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.