Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2007





Phong Đô bắt đầu bằng một thức sát chiêu, đầy trời khói đen bao phủ, một phương Minh giới mênh mông hiện ra, thân hình nhoáng một cái hóa thành mười bóng dáng khủng bố giết tới gần.

Phân thân Thiên Đế lạnh lùng đối diện, giơ tay vạch ra từng vòng sáng, năm mươi vòng sáng hội tụ, hóa thành một bàn tay khủng bố.

- Thiên Đế Quyền!Một đấm vung ra, trời sụp đất nứt, Hỗn Độn tối tăm, quyền ý cường đại quét ngang tám phương Giới hải, chấn U Minh đại thế giới rung lắc.

Quyền quang cường đại ẩn chứa ý chí vô thượng quét ngang qua, thế không thể đỡ.

Ầm ầm!Hai người lướt qua nhau, chiêu thức va chạm xẻ mở một mảnh hư không Hỗn Độn, mở mang ra mảng lớn thế giới trống rỗng Hỗn Độn.


Điểm trung tâm hai người giao thủ có nhiều địa hỏa phong thủy tuôn ra, trường hợp rầm rộ tựa như khai thiên tích địa, khiến người cực kỳ kinh dị.

Mặc kệ là Phong Đô hay phân thân Thiên Đế, hai người thực lực cường đại không gì sánh được, một chiêu một thức, từng cử động đều ẩn chứa sức mạnh to lớn khai thiên tích địa.

Bùm!Đại chiến thật lâu, Phong Đô, phân thân Thiên Đế cùng rung lên, nắm tay đấm vào người đối phương, tạo thành chấn động mạnh, Hỗn Độn đều bị đánh xuyên.

- Ngươi rất mạnh.

Phong Đô bay ngược, sắc mặt nghiêm túc nhìn đối thủ.

Phân thân Thiên Đế vẫn hờ hững như lúc đầu, đôi mắt lộ tia sáng vô tình, từng vòng sáng đan xen bao phủ toàn thân, một phương Thiên giới mênh mông như ẩn như hiện ở sau lưng.

- Ngươi không kém.

Hắn hờ hững đáp lời, nói xong giơ tay chỉ một cái.

Phong Đô con ngươi co rút, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, không kịp ngẫm nghĩ, lực lượng U Minh cường đại trong người hội tụ thành hình, ù ù bạo phát ra.

- Thập Phương Phù Đồ, chúng sinh đều giết!Trong khoảnh khắc Phong Đô đánh ra sát chiêu mạnh nhất, mười bóng sáng tách ra, mang theo vô hạn bóng sáng giết tới, giống như chúng sinh đều phải chìm đắm trong đó.

Ức vạn lệ quỷ kêu gào, gầm lên, lay động Hỗn Độn, xoắn nát hư không một phương Giới hải.


Keng!Chỉ nghe một tiếng leng keng, âm thanh khủng bố vang lên, Hỗn Độn lần lượt nổ tung, Giới hải sụp đổ.

Một ngón tay to lớn chỉ vào Thập Phương Phù Đồ, mười bóng dáng lần lượt nổ tung, tan vỡ, bị nghiền nát thành bột mịn.

Một chỉ mạnh nhất ẩn chứa ý chí vô thượng của Thiên Đạo, khiến Phong Đô đều biến sắc mặt, hai tay đan vào nhau vạch ra một phương Giới bích U Minh chắn ở trước mặt.

Một tiếng giòn vang, Thiên Đạo Nhất Chỉ xuyên qua Giới bích U Minh hất bay Phong Đô, máu bắn ra.

Giao thủ đến hiện tại, Phong Đô lần đầu tiên bị thương, tuy rằng chỉ rơi vài giọt máu nhưng đủ khiến hắn khiếp sợ và rung động, đã bao nhiêu năm chưa từng bị thương?- Chắc hẳn ngươi là người mà U Thiên muốn giết nhất, Cổ Trần, Thiên Đế Nhân tộc?Phong Đô đánh giá phân thân Thiên Đế, nói ra thân phận và lai lịch thật sự của đối phương.

Người mà U Thiên muốn giết nhất là Thiên Đế Nhân tộc Cổ Trần, không vì cái gì khác, bởi vì đối phương cắn nuốt luyện hóa một phần U Thiên.

Đây là một trong những nguyên nhân lớn nhất khiến U Thiên muốn giết chết Cổ Trần.

Người trước mắt chẳng phải là Thiên Đế Nhân tộc Man Hoang mà U Thiên muốn giết nhất, Cổ Trần đấy sao?Phân thân Thiên Đế lạnh nhạt hỏi, trong ánh mắt mang theo một lũ nghi hoặc:- Ngươi không kém, tại sao cam nguyện trở thành nanh vuốt của U Thiên?Cường giả như vậy đúng ra không nên cam nguyện trở thành con chó của U Thiên, nên có tôn nghiêm của cường giả, nghịch thiên bởi vì đã không ai đấu thắng mình, Cửu Thiên vô đạo, phạt thiên là lẽ tất nhiên.

Tại sao tồn tại mạnh như vậy mà cam nguyện trở thành chó săn của thiên?- Ngươi không hiểu.

Phong Đô lắc đầu, tự giễu nói:- Ta vốn cũng cho rằng thiên là có thể nghịch, là có thể giết.


- Nhưng về sau ta đã hiểu, thiên là không thể nghịch, càng không thể giết.

Phong Đô nói lời này chất chứa bất đắc dĩ.

Phân thân Thiên Đế hơi cau mày, hừ nói:- Ngô thì thấy thiên càng có thể giết, Thiên Đạo vô thượng ngày xưa còn bị tách ra thành Cửu Thiên, hóa thành chư thiên, có gì không thể giết?- Mọi sự vật trên cõi đời đều có thể giết, thiên cũng không ngoại lệ.

Phân thân Thiên Đế nói dõng dạc, ẩn chứa tự tin mạnh mẽ, thiên càng có thể giết, niềm tin này chưa từng dao động một chút xíu nào.

Phong Đô nghe vậy ngẩn ngơ, tiếp đó lắc đầu:- Đó chỉ là ý nghĩ của ngươi, ngươi không biết chỗ đáng sợ của thiên, giết mãi không hết, chúng sinh chư thiên bất diệt, Cửu Thiên sẽ bất tử bất diệt.

Lời này không có gì sai, bởi vì chúng sinh chư thiên càng mạnh thì Cửu Thiên càng cường đại, đây là lý luận không thể cãi lại.

Chúng sinh nghịch thiên, tu luyện càng cường đại thì thiên càng mạnh mẽ, muốn nghịch thiên, ngươi vĩnh viễn đều đuổi không kịp Cửu Thiên, bởi vì ngươi mạnh thì nó càng mạnh hơn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.