Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2009





Đáng tiếc hắn đã sai lầm, phân thân Thiên Đế lạnh lùng, vô tình, vô dục, không có một chút tình cảm, căn bản sẽ không có chút cơ hội dừng tay.

Còn về thần phục U Minh Thiên thì càng không thể nào.

Rào rào!Đánh một hồi, phân thân Thiên Đế bỗng nhiên dừng tay, cấp tốc lui về phía sau, đứng bên ngoài Giới bích Man Hoang, vẻ mặt trở nên có chút thận trọng.

Đôi mắt phân thân Thiên Đế nhìn xuyên Hỗn Độn Giới hải, nhìn về phía sau U Minh đại thế giới, giống như trông thấy thứ gì đáng sợ.

Phong Đô ngẩn ra, quay đầu lại, không nhìn còn đỡ, khi thấy rõ thì không kiềm được con ngươi co rút, lòng chùng xuống.


- Không thể nào!Phong Đô hét lớn, lộ vẻ mặt kinh hãi, giống như rất ngoài ý muốn, tại sao người kia đến?Nghe thấy tiếng hét to, Hoàng Tuyền, Mạnh Bà, Ma chủ, Minh Trà đang kịch chiến nhau dừng lại, lần lượt lui về phía sau kéo giãn khoảng cách.

Minh Trà, Ma chủ cùng bay trở về, đáp xuống bên cạnh phân thân Thiên Đế, vẻ mặt nghiêm túc nhìn lại.

- Đây là ?Hai người sắc mặt cực kỳ nghiêm túc nhìn một phương vũ trụ bao la chậm rãi hiện ra ở phía sau U Minh đại thế giới, đó là Đại Thiên vũ trụ thật sự.

U Minh đại thế giới chỉ là một đại thế giới trong đó, trong vũ trụ mênh mông kia bao gồm rậm rạp đại thế giới nhỏ.

Trong chỗ đó có một bóng dáng khủng bố xuất hiện ở trước mắt mọi người, hơi thở cường đại, thiên uy chí cao vô thượng, từ đầu tới chân tỏa ra hơi thở U Minh.

Không ngờ người đến là! - U Thiên?Phong Đô, Hoàng Tuyền, Mạnh Bà thay đổi sắc mặt, không ngờ người đến là U Thiên.

Bọn họ nhìn một phương Đại Thiên vũ trụ mênh mông hiện ra, U Minh đại thế giới đều bị hút vào trong đó, hóa thành một mảnh U Minh.

Trong Đại Thiên vũ trụ tụ tập thế lực lớn nhỏ, có Địa Ngục có U Minh, có Địa giới, tóm lại là một vũ trụ u ám khổng lồ.

Giây phút này, Phong Đô, Hoàng Tuyền, Mạnh Bà tái mặt, cảm giác áp lực lớn.


- Sao có thể như vậy?Mạnh Bà sắc mặt thay đổi, ngạc nhiên nghi ngờ nói:- U Thiên đến làm gì? Chẳng phải hắn bận ngăn trở Vĩnh Hằng Chi địa sao?Nói xong, ba người cùng nhau nhìn Hỗn Độn vô hình, một phương Vĩnh Hằng Chi địa bên ngoài Thời Không Trường hà dựa vào lực hút ầm ầm buông xuống.

Lúc trước nghe đồn U Thiên và Cửu Thiên khác cùng nhau ngăn trở Vĩnh Hằng Chi địa mà, sao hiện tại đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ có biến cố gì.

Phong Đô sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lấp lóe nhìn vũ trụ u ám xuất hiện, thân hình đáng sợ đứng trên Đại Thiên vũ trụ đúng là U Thiên.

Trong đầu Phong Đô vụt qua thắc mắc, chẳng phải U Thiên đi ngăn trở Vĩnh Hằng Chi địa sao? Tại sao đột nhiên xuất hiện ở nơi này?Không chỉ như vậy, sau lưng U Thiên tụ tập các bóng dáng cường đại, mỗi một hơi thở đều không kém gì nhóm người Hoàng Tuyền, Mạnh Bà.

Có năm cường giả Thiên Cấm đứng cùng nhau, cộng với U Thiên khủng bố vô song, trong một chốc đè ép mọi người khó mà thở dốc.

Phong Đô bỗng nhiên tỉnh ngộ lại:- Xem ra chúng ta bị hắn lừa.

U Thiên lừa bọn họ, thật ra, U Thiên căn bản không đi ngăn trở Vĩnh Hằng Chi địa, thậm chí trong Cửu Thiên chẳng có ai đi.

Nghĩ vậy, Phong Đô lại tái mặt, vậy tức là U Thiên vốn không tin ba người bọn họ?Hơn nữa, bọn họ không ngờ rằng U Thiên còn mang đến năm vị cường giả Thiên Cấm, là thuộc hạ của U Thiên, một đám cao thủ Thiên Cấm cường đại xuất hiện.

Một giọng nói hờ hững vang lên:- Ba ngươi khiến ngô quá thất vọng.

Phong Đô, Mạnh Bà, Hoàng Tuyền hoàn toàn thay đổi sắc mặt, lộ vẻ kinh dị.


Rõ ràng U Thiên luôn luôn giám thị bọn họ, chưa từng tin tưởng, nếu không thì không thể nào đột nhiên buông xuống nơi này.

Mà còn mang đến năm vị cường giả Thiên Cấm, hiển nhiên từ trước đến giờ không tin tưởng ba người, cho nên lần này tự mình tới đây.

U Thiên hờ hững nói, trong âm thanh chất chứa lạnh lùng:- Phong Đô, Mạnh Bà, Hoàng Tuyền, các ngươi có lời nào để nói?Hoàng Tuyền đột nhiên đứng ra, cung kính nói:- U chủ, hắn là Thiên Đế của Nhân tộc Man Hoang, Phong Đô và Mạnh Bà có lòng phản, là hai người họ khiến trận chiến này không thắng được.

Lời này thốt ra, khiến Phong Đô, Mạnh Bà giật nảy mình, không dám tin tưởng nhìn Hoàng Tuyền, không thể ngờ hắn sẽ nói ra lời như vậy.

Mạnh Bà vừa kinh vừa giận nhìn Hoàng Tuyền:- Hoàng Tuyền, ngươi đang làm gì?Nàng hoàn toàn không ngờ rằng, Hoàng Tuyền thế nhưng nói ra lời như vậy, rõ ràng muốn hãm hại Phong Đô và Mạnh Bà, thoạt trông muốn nịnh U Thiên.

Nhưng ngươi nịnh nọt như vậy có ý nghĩa sao?Phong Đô không nói chuyện, chỉ yên lặng nhìn U Thiên, trong mắt vụt qua bất đắc dĩ, trong lòng cảm giác hụt hẫng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.