Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2101





Ầm một tiếng, toàn bộ năng lượng vụt tắt, bị ánh búa quét ngang sạch sẽ, ánh búa cường đại không thể ngăn cản, trong nháy mắt rạch nát cơ thể vài tên cường giả Thiên Cấm.

Vù vù vù!Gần như trong nháy mắt, năm vị cường giả Thiên Cấm lập tức hộc máu bay ra ngoài, bị thương nặng, con mắt mỗi người trợn to, lộ ra ánh mắt khó tin.

- Sao có thể như vậy?Bọn họ trợn to mắt nhìn Hình Thiên, quả thực không thể tin được, không ngờ người này từ trên ảo ảnh khổng lồ do mười hai Tổ vu của Vu tộc hội tụ ngộ được một ít huyền ảo sâu xa.

- Thì ra là thế!Hình Thiên tỉnh táo lại, hai mắt trợn to, lộ ra tia sáng hiểu rõ, há miệng rộng cười ha hả không ngừng.

Nụ cười kia khiến người ta phát lạnh.


Ầm!Bên kia, ảo ảnh khổng lồ vung ra một búa bỗng nhiên tan vỡ, hóa thành mười hai tia sáng rơi xuống, mười hai Tổ vu khôi phục chân thân.

Hơi thở của bọn họ có chút suy yếu, vừa rồi chỉ có thể vung ra một chiêu mà thôi, hoàn toàn không có biện pháp kéo dài, nhưng bởi vì tình cảnh vừa nãy khiến cho mười hai Tổ vu tỉnh ngộ, rốt cuộc đạp phá cánh cửa, bước chân vào cấp bậc Thiên Cấm.

Lần này, hơi thở của mười hai Tổ vu càng cường đại hơn.

- Rốt cục đột phá.

Chúc Cửu m kích động suýt rơi lệ, đột phá trong tình thế như vậy, có thể nói là rất đúng lúc, có tác dụng quan trọng đối với nguyên Vu tộc.

Mười hai Tổ vu đột phá, chẳng khác nào có mười hai vị cường giả Thiên Cấm, mặc dù chỉ là đệ nhất trọng thiên, nhưng cũng đủ kinh sợ những người khác.

"Vu tộc không tồi!"Trên chiến trường, Phong Đô, Mạnh Bà đang giết ra, lại nhìn thấy cảnh này, hai người liếc nhau, hơi gật đầu, rất xem trọng Vu tộc.

- Giết!Hai người không chút chậm trễ, Phong Đô phá vỡ hư vô, lập tức giết đến trước mặt mấy vị Bách Tộc Chi chủ, đi lên liền triển khai tuyệt sát, đánh cho cường giả Thiên Cấm trăm tộc suýt chút nữa hoài nghi nhân sinh.

Oong!Lúc này, một cây cầu đá lướt qua Hỗn Độn, nghiền nát vô số cường giả trăm tộc, rước lấy lửa giận của mấy vị cường giả Thiên Cấm trăm tộc, liên thủ xông lên.

Đại chiến kéo dài, khắp nơi đều có thương vong, nhưng bên liên minh trăm tộc thương vong lớn nhất.

Do một lần kích thích của Vu tộc, khiến cho cường giả các nơi cũng bị kích thích, như hai vị Yêu tộc Đế Tuấn và Đông Hoàng sắc mặt khó coi, bị Vu tộc đi trước, trong lòng tất nhiên rất không cam lòng.


Oong!Bị Vu tộc kích thích như thế, Đế Tuấn, Đông Hoàng cùng nhau bùng nổ, một luồng căn nguyên của yêu thiêu đốt trong cơ thể, không ngờ một hơi bước qua cánh cửa, cũng bước vào Thiên Cấm lĩnh vực.

Hai người đều song song đột phá, trở thành cường giả Thiên Cấm.

- Ha ha ha, Côn Bằng, bổn tọa đã đột phá!- Giết!Sau khi đột phá, Đông Hoang, Đế Tuấn hưng phấn dùng Đông Hoàng chung, Hà Đồ Lạc thư, rốt cục có năng lực đánh một trận với cường giả Thiên Cấm.

Đây coi như là bước chân vào nhóm cường giả đỉnh cao, cuối cùng cũng không còn mất mặt nữa.

Ầm ầm!Hai người hợp lực, đánh con Côn Bằng khổng lồ bay ra ngoài, cuối cùng phá vỡ áp chế của đối phương, trong phút chốc hai bên đánh đến khó phân thắng bại.

- Giết!- Nhân tộc tất thắng!- Man Hoang tất thắng!Trong phút chốc, toàn bộ người bên Man Hoang sôi trào, phấn khởi, Nhân tộc càng bộc phát ra sức chiến đấu kinh người, rất nhiều người đột phá trong khi tham gia chiến đấu.

Còn có cường giả đạp phá hàng rào, lấy chiến nuôi chiến, bước vào hàng ngũ chí cường giả, bắt đầu đi hướng tiên lộ, càng chiến càng hăng.

Man Hoang, liên minh trăm tộc loạn chiến lớn, Hỗn Độn mênh mông bị xoắn nát, Giới hải nhấc lên từng đợt gió lốc đáng sợ cuồn cuộn tám phương.

Cảnh này rơi vào trong mắt cường giả khắp Giới hải, bị chấn động mạnh.

- Nhân tộc, Man Hoang!- Thực lực thật sự rất cường đại.

- Trăm tộc cũng không yếu.


Trong Giới hải có thế lực các phe và cường giả trao đổi với nhau, cảm thấy hơi khiếp sợ đối với thực lực của Man Hoang và trăm tộc.

Đặc biệt bên Man Hoang, Vu tộc bộc phát ra sức chiến đấu cường đại, mười hai Tổ vu càng một búa chém chết ba cường giả Thiên Cấm đệ nhất trọng, đánh trọng thương mười mấy người.

Mặc dù chỉ có thể đánh ra một kích, nhưng cũng đã đủ khủng bố, có thể trấn trụ rất nhiều cường giả, không dám xem thường người Vu tộc.

Mà Yêu tộc cũng dần dần bắt đầu ló đầu ra, hai Yêu chủ Đông Hoàng, Đế Tuấn đang liên thủ áp chế một vị cường giả Thiên Cấm cường đại.

Côn Bằng!Đó là một con Côn Bằng lớn đến vô biên, vốn đang áp chế Đế Tuấn và Đông Hoàng, kết quả hiện tại hai Yêu chủ sau khi đột phá lập tức đảo ngược tình thế.

- Côn Bằng, đầu hàng đi, các ngươi không có cơ hội.

Đại chiến hồi lâu, Đế Tuấn lên tiếng khuyên nhủ đối thủ, thực lực của vị Côn Bằng Chi chủ kia cường đại không gì sánh được, hai đánh một vẫn khó có thể khống chế đối phương.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.