Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2300





Không bao lâu sau, tu vi của hắn cũng sẽ tăng lên theo một bước này, đến lúc đó chiến lực sẽ mạnh đến một cái trình độ tuyệt đỉnh.

- Ngươi đã tỉnh!Một giọng nói trong trẻo đánh gãy suy nghĩ của hắn, liếc mắt nhìn qua mới phát hiện là Giới Linh tới.

Nó đang tò mò đánh giá Cổ Trần, kinh ngạc nói:- Thật kỳ quái, vì sao trên người ngươi không có chút khí tức nào, thậm chí ta cũng không cảm giác thấy ngươi tồn tại?Cổ Trần nghe xong mỉm cười, nói:- Chờ đến khi ngươi triệt để thoát ly khỏi trói buộc của Hỗn Độn Giới, là có thể biết vì sao.

- Ừ!Giới Linh đơn thuần gật đầu, âm thầm nhớ kỹ.

- Nên kết thúc rồi.


Cổ Trần thì thào một câu, tạm biệt Giới Linh, bước một bước rời khỏi Hỗn Độn Giới, đi tới trên Cửu Trọng Thiên.

Lúc này Cửu Trọng Thiên, đã sớm phá nát không chịu nổi, đại bộ phận bản nguyên bị Hồng Hoang thôn phệ không còn, chr còn lại một cái thùng rỗng rách nát.

Còn có một nơi khác, chính là Lưu Đày Chi Địa.

- Hừ!Hai mắt Cổ Trần nheo lại, hừ lạnh một tiếng, ánh mắt rơi vào phía trên Lưu Đày Chi Địa.

Trong nháy mắt một cỗ sát ý bao phủ Lưu Đày Chi Địa, làm thiên địa thất sắc.

Sát ý bao phủ, khiến toàn bộ Lưu Đày Chi Địa cũng vì đó mà rung động.

Ông!Chỉ thấy một ngón tay từ trên trời giáng xuống, thiên địa run rẩy, Cửu Trọng Thiên kèn kẹt rơi xuống, uy áp mạnh mẽ khiến chúng sinh đều hoảng sợ.

- Rống!Bên trong Lưu Đày Chi Địa truyền đến một tiếng gào rít, kinh thiên triệt địa, khí tức đáng sợ trùng trùng điệp điệp.

Từng bóng người khủng bố hiện lên, đứng ở trong hư vô, tức giận gầm thét đối với bóng người trên Cửu Trọng Thiên.

- Thiên Đế, Thượng Thương đã chết, nhân tộc là Thiên, vì sao còn muốn đuổi tận giết tuyệt?Một bóng người cường đại trong đó tức giận gào thét, lộ ra vẻ hung tợn, khí tức mạnh mẽ cuốn qua khắp nơi, làm Chư Thần thiên giới đều thấp thỏm lo âu.

Bên trong Lưu Đày Chi Địa có không ít sinh vật khủng bố, tồn tại cường đại, bị một ngón tay từ trên trời giáng xuống kinh động đi ra.


- Đứng sai phe phái, thì phải tiếp nhận quả đắng thất bại.

Trên Cửu Trọng Thiên truyền tới một thanh âm đạm mạc, không chứa một tia tình cảm, lạnh lùng, giết chóc, làm cho tất cả chúng sinh trong thiên địa sợ hãi.

Đặc biệt là Lưu Đày Chi Địa thông đồng làm bậy với Thượng Thương, Thượng Thương lưu đày bọn họ, bọn họ nên oán hận Thượng Thương mới đúng, nhưng họ vẫn cứ đứng ở bên phía Thượng Thương.

Đối với uy hiếp bực này, tự nhiên Cổ Trần sẽ không bỏ qua, giữ lại cũng là tai họa, vẫn nên một lần hành động diệt gọn đi mới tốt.

Oanh!Ngón tay nặng nề đè xuống, âm thanh ù ù rung khắp Cửu Thiên, hàng tỉ Thần Ma gào thét, kêu rên, toàn bộ Lưu Đày Chi Địa lung lay sắp đổ, không ngừng nứt toác vỡ vụn.

m thanh răng rắc giòn vang không ngừng truyền đến, lực lượng đáng sợ không thể ngăn cản.

- Ngao! Liều mạng với ngươi!Có tồn tại kinh khủng hét lên giận dữ, bộc phát ra lực lượng mạnh nhất, mấy chục mấy trăm bóng người cường đại hội tụ lại một chỗ, đánh ra một chiêu mạnh nhất của chính mình.

Rầm rầm rầm! Mấy chục mấy trăm đạo năng lượng kinh khủng hội tụ thành dòng nước lũ, trùng trùng điệp điệp bao phủ Cửu Thiên, đụng vào trên ngón tay kinh khủng kia.

Chỉ thấy “đông” một tiếng, long trời lở đất, quang mang đáng sợ chiếu sáng toàn bộ các ngõ ngách Cửu Thiên Thập Địa, vô số sinh linh, Thần Ma, cường giả đều bị cảnh tượng kinh hãi kia làm choáng váng.

Bành!Đột nhiên một tiếng trầm đục vang lên, trong nháy mắt mấy chục cỗ năng lượng hợp thành dòng nước lũ tán loạn, ngón tay không hao tổn chút lông tóc nào bay đến, nặng nề đâm xuyên hư vô, đè lên phía trên Lưu Đày Chi Địa.


Oanh một tiếng, Lưu Đày Chi Địa vỡ nát, từ giữa đó nổ bể ra đến, bị một chỉ đánh cái xuyên thấu, phân thành vô số mảnh.

- A! Dưới một chỉ này, những sinh vật mạnh mẽ kia đều bị trọng thương, có nhân vật đáng sợ kêu thảm, thân thể bị điểm trúng nổ tung, hóa thành vô số thịt nát bay ra ngoài.

Xương vỡ, thịt nát bắn ra, từng vòng khí tức đáng sợ đảo qua Cửu Thiên Thập Địa, chấn kinh vô số Thần Ma và cường giả.

Hoảng sợ, sợ hãi!Giờ khắc này, tất cả chúng sinh đều cảm thấy một cỗ hoảng sợ, hoảng sợ đối vị Thiên Đế nhân tộc kia, thâm căn cố đế, hoàn toàn không cách nào ma diệt.

Chánh thức thấy được sự mạnh mẽ của vị Nhân Hoàng Cổ Trần này, mới thật sự hiểu ra, Thượng Thương thảm bại vẫn lạc là một loại kết quả tất nhiên.

- Không! Nhân Hoàng tha mạng! Có sinh vật mạnh mẽ kêu lên thảm thiết đau đớn, cầu xin tha thứ.

Chỉ tiếc đã chậm, nó vừa cầu xin tha thứ, thân thể của nó đã bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đảo qua, trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh vỡ.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.