Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2347





Cuối cùng, hai mắt Dị Thú Vương hoàn toàn mờ đi, không còn một chút ánh sáng nào, linh hồn ý chí đều đã bị một kích vô thượng của Cổ Trần đánh xuyên qua, xé nát, vẫn diệt ngay tại chỗ.

Dưới một chiêu khủng bố ấy, cuối cùng ý thức mạnh mẽ của dị thú vương cũng bị chém chết, chỉ còn lại một cái xác không hồn nằm ở nơi đó, tản ra khí tức vô thượng.

Oành!Hỗn Độn nổ tung, Cổ Trần chật vật ngã xuống, trên người hắn vết thương chồng chất, khí tức suy sụp, một chiêu vừa rồi tiêu hao quá lớn.

Hơn nữa còn bị phản phệ không nhỏ, thiếu chút nữa đã bị trọng thương, may mà cuối cùng đã chém chết được linh hồn ý chí của con Dị Thú Vương kia, giết chết hoàn toàn.

- Nguy hiểm thật!Cổ Trần lau vết máu trên người, nhìn thi thể to lớn của con Dị Thú Vương kia, trong lòng vẫn còn sợ hãi,Dị Thú vương yên lặng gục ở chỗ này, không hề có động tĩnh gì nữa.


Nó đã chết rồi, bị một chiêu của Cổ Trần chém chết ý thức, không có khả năng sống lại, bởi vì nó không có năng lực khủng bố như Thời Không Cự Thú.

- Ngao…- Gào!Đột nhiên, từng tiếng gào thét truyền đến từ trong Hỗn Độn bốn phía xung quanh, vô số Hỗn Độn dị thú phát ra tiếng gào thét đầy hoảng sợ, bắt đầu rối loạn.

Hỗn Độn Dị Thú Vương vừa chết, bầy dị thú vốn dĩ không sợ chết lập tức trở nên hỗn loạn, vô số dị thú chen lấn tranh nhau chạy tứ tán.

Không có Dị Thú Vương chỉ đạo, đàn dị thú kia đã đại loạn, thậm chí có dị thú cường đại còn trực tiếp cắn xé đồng loại, vậy mà lại tàn nhẫn đến mức coi đồng loại là thức ăn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, khiến vô số chúng sinh của Hồng Hoang ngơ ngác không nói nên lời, vô cùng chấn động.

Ầm!Chỉ trong nháy mắt, vòng xoáy kia bắt đầu chấn động, có dị thú mạnh mẽ ào ào chạy tứ tán, trên chiến trường có vô số dị thú đang chạy tán loạn, bọn chúng chạy trốn, cắn xé, gào thét, vô cùng hỗn loạn.

Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến tất cả mọi người trong Vĩnh Hằng Chi Chu không kịp trở tay, có điều rất nhanh đã kịp thời phản ứng lại, hiểu ra được Thiên Đế đã chém chết Dị Thú Vương rồi.

- Giết!- Tất thắng! Tất thắng!Từng tiếng reo hò phát ra từ trên Vĩnh Hằng Chi Chu, tiếng giết vang trời xé rách Hỗn Độn, vô số dị thú chưa kịp chạy trốn đã bị chém giết, bị xé nát.

Cuộc phản công bắt đầu, Hồng Hoang đơn phương triển khai phản công kịch liệt, giết chết vô số Hỗn Độn dị thú.


Đám Hỗn Độn dị thú này, vô cùng cường đại, hơn nữa trong cơ thể bọn chúng còn ẩn chứa Lực lượng Khởi Nguyên phong phú, toàn thân đều là bảo bối, tất nhiên bọn họ sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Nhìn bầy dị thú chạy trốn tán loạn, trong lòng Cổ Trần thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng giải trừ được nguy cơ lần này.

Trận chiến đầu tiên sau khi bước vào khởi nguyên, được tuyên bố đã thắng lợi.

- Bản tôn, ta cảm nhận được trong vòng xoáy sào huyệt của dị thú kia có thứ gì đó.

Đúng lúc này, Thiên Đế bước đến bên cạnh hắn, hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm vào vòng xoáy Hỗn Độn to lớn kia.

Đó chính là nơi Dị Thú Vương đi ra, hắn cảm nhận được trong đó có một loại khí tức đặc biệt, giống như có một món bảo vật nào đó được cất giấu bên trong.

Cổ Trần nghe thấy thế lập tức nhìn lại, sau đó gật đầu nói:- Không sai, bên trong nhất định có cất giấu một chút đồ tốt, trong một Thú sào đáng sợ, nếu không có chút bảo vật thì đúng là không còn gì để nói.

- Đi, chúng ta đi tìm thử một chút.

Nói xong, Cổ Trần đi trước hướng về phía vòng xoáy kia.

Hai người Thiên Đế, Thâm Uyên liếc nhau một cái, vội vàng thu lại thi thể Dị Thú Vương, sau đó mới đi theo Cổ Trần, cùng nhau bước vào trong vòng xoáy Hỗn Độn kia.


Vù!Ba người vừa xuyên qua vòng xoáy u ám, một trước một sau bước vào trong đó, vừa tiến vào, bọn họ đã cảm nhận được một luồng khí tức khởi nguyên cường đại ập vào mặt.

Trong vòng xoáy u ám, ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên đều sửng sốt, bị cỗ khí tức cường đại đập vào mặt kia, khiến trong lòng giật mình chấn động.

Bọn họ ngước mắt nhìn lên, chỉ trông thấy một mảnh u ám, có kết cấu trùng trùng điệp điệp, vô số pháp tắc đan xen lẫn nhau nhìn giống như một cái tổ chim vậyt.

Nơi này chính là sào huyệt của dị thú, bên trong không ít dị thú cường đại, có điều đều đã chết ở chỗ này, không hề nhúc nhích, khí tức trên người đã hoàn toàn biễn mất.

Từng con dị thú nằm trong sào huyệt, khí tức trên người đã biến mất hoàn toàn, thậm chí ngay cả một tia bản nguyên cũng không còn, khiến ba người Cổ Trần kinh ngạc không thể hiểu nổi.

- Đám dị thú này, hình như đã bị rút hết bản nguyên, chết cả rồi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.