Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 235: Kiểm Kê





Người xung quanh cúi đầu, mặt lộ bi thương, có người thậm chí lặng lẽ khóc, tử thương nhiều người như vậy, có người chết mất người thân tự nhiên rất đau lòng.

Cổ Trần không nói nhiều về điều này, chiến tranh sao có thể không chết người được, nếu không phải bộ lạc của hắn tinh luyện kim loại ra Thanh Đồng, chế tạo vũ trang binh khí Thanh Đồng thì có lẽ sẽ thảm giống như Ô Mộc bộ lạc.

Đây là mấu chốt và trọng yếu khi nắm giữ kỹ thuật tinh luyện kim loại mạnh mẽ, Thanh Đồng tinh luyện kim loại vốn không thể nào sinh ra, nhưng Cổ Trần cứng rắn ngăn trở thiên phạt, mới khiến Thanh Đồng được đồng ý, cuối cùng tinh luyện kim loại thành công.

Đây là điểm mạnh của Thanh Đồng, thế giới này có lực lượng siêu phàm chưa biết.

Thanh Đồng sinh ra, biểu thị tương lai bộ lạc sẽ đi hướng cấp độ văn minh càng cao, có thể đi đến bước nào thì Cổ Trần không thể dự đoán được.


Trước mắt, nắm giữ Thanh Đồng tinh luyện kim loại và đoán tạo đã có tác dụng cực kỳ trọng yếu đối với bộ lạc của Cổ Trần.

Cổ Trần khẽ thở dài:- Đây là bi ai của Nhân tộc chúng ta.

Lời này khiến vô số người cảm động lây, đúng vậy, bi ai của Nhân tộc đến từ sức mạnh nhỏ yếu.

Nhỏ yếu là tội, nếu có sức lực mạnh mẽ thì ai dám khi dễ Nhân tộc?- Mặc kệ tương lai thế nào, mặc kệ kẻ địch mạnh đến đâu thì Cổ Trần ta sẽ dẫn dắt tất cả tộc nhân đánh bại mọi kẻ địch!- Nhân tộc vĩnh viễn không khuất phục, kẻ nào xâm hại tộc nhân của bộ lạc chúng ta thì sẽ lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng!Giọng cao vút của Cổ Trần vang vọng bốn phía, vô số người tâm thần chấn động, cảm giác máu nóng sục sôi, bất giác ngẩng cao đầu, thẳng sống lưng, huyết khí hội tụ lại.

Giây phút này, trong lòng mọi người có ngọn lửa bị Cổ Trần đốt lên, cháy hừng hực.

- Lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng!Tất cả mọi người sôi trào, cao giọng kêu gào, người mới bị thu phục vốn chưa hoàn toàn thừa nhận vị tộc trưởng mạnh mẽ trẻ tuổi này giờ thì tràn ngập hy vọng và nhiệt huyết với tương lai.

Dù là Thiết Mộc cũng không thể không bội phục, thoạt nhìn Cổ Trần trẻ tuổi nhưng thực lực cao thâm khó dò, càng có đấu chí nhiệt huyết và tín niệm bất khuất.

Hễ là kẻ địch, mặc kệ mạnh mẽ hay không, đều phải nghĩ biện pháp đánh bại chúng nó, vì bộ lạc, vì tự do, vĩnh viễn không khuất phục.

Đây là lý niệm phấn đấu của nhân tộc.

Nhìn mọi người tình cảm quần chúng phấn khởi, nhiệt huyết sục sôi, Cổ Trần cười thầm trong bụng, xem như bước đầu thu phục lòng người của nhóm người này.

Mọi người quên bi thương, biến nó thành động lực, đốt lên nhiệt huyết và chiến ý trong lòng, không ngừng phấn đấu vì sinh hoạt khát khao trong tương lai.


Cho dù chết trận cũng chết cũng không tiếc, ít nhất ta chiến mà chết chứ không phải quỳ sống, không thẹn với đầu đội trời chân đạp đất, không thẹn với hai chữ Nhân tộc.

- Hắc Thổ, Thiết Mộc, hai người lập tức cử người thanh lý thi thể, an táng đàng hoàng thi thể tộc nhân đã chết.

Tiếp theo, Cổ Trần sai khiến hai người xử lý thi thể tộc nhân bộ lạc đã chết trận.

- Rõ thưa tộc trưởng!Thiết Mộc nghiêm túc lĩnh mệnh, trong lòng hoàn toàn thừa nhận vị tộc trưởng này, dù mất tư cách làm tộc trưởng, nhưng giây phút này hắn bỗng nhiên cảm giác toàn thân nhẹ nhàng.

Bởi vì hắn không cần tiếp tục gánh vác hy vọng và trách nhiệm của một tộc quần, mấy thứ này toàn bộ đè lên vai Cổ Trần tộc trưởng.

- Còn nữa, chất đống xác của tất cả người Thạch tộc đúng theo căn dặn của ta.

Tiếp đó, Cổ Trần sai khiến người chất đống năm nghìn thi thể của Thạch tộc, xếp thành một tòa núi thây, đằng trước dựng một tấm bia đá.

Mặt trên có ba chữ do Cổ Trần tự tay khắc.

“Giết! Giết! Giết!”Chữ màu đỏ thắm khắc bằng máu của Thạch tộc, mỗi nét chữ như toát ra sát khí lẫm liệt, nhìn thôi đã cảm giác lạnh lẽo thấu xương.

- Hắc Thổ, ngươi mang theo tất cả mọi người quay về bộ lạc.


Sau khi bận rộn chuẩn bị xong, Cổ Trần kêu Hắc Thổ mang theo mấy vạn người quay về bộ lạc.

- Thiết Mộc, ngươi theo ta đi ba tộc gần đây, ta muốn nuốt luôn bọn họ.

Giây phút này, Cổ Trần lộ ra quyết tâm của mình, bước tiếp theo phải trực tiếp chiếm lấy ba bộ lạc nhỏ hơn một chút ở gần đây.

Thiết Mộc nghe vậy đôi mắt sâu thẳm, bị rung động, không nói không rằng cưỡi trên tọa kỵ Giao mã hoàn toàn mới, đi theo sau Cổ Trần.

Cổ Trần nhìn Hắc Thổ, dặn dò một tiếng:- Hắc Thổ, một đường cẩn thận.

Cổ Trần nhìn Hắc Thổ dẫn theo mấy vạn người rầm rộ rời đi hướng tới Hoang Cổ bộ lạc.

Còn lại năm nghìn Đao Thuẫn chiến sĩ đã sớm ngồi trên tọa kỵ, ba nghìn sáu trăm con Giao mã, một nghìn bốn trăm con Lân mã tổ thành chiến kỵ Thanh Đồng tinh nhuệ thứ nhất của bộ lạc.

- Xuất phát!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.