Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2354





Một chuỗi âm thanh dài dằng dặc truyền ra từ trong khe nứt, giọng nói lạnh lùng như băng khiến người nghe đều có cảm giác linh hồn sắp bị chôn vùi hoàn toàn.

Có một tồn tại kinh khủng đang ẩn náu trong khe nứt ấy, hình như hắn nhận ra được lai lịch chân chính của cỗ khí tức kia, thậm chí còn nhận ra được vị Nhân hoàng Cổ Trần, và Thiên Đế.

- Thiên Đạo mới đã xuất hiện, con đường khởi nguyên sắp mở ra, Cổ Trần, ngươi không khiến ta thất vọng.

Một giọng nói lạnh lùng lại lần nữa truyền đến từ trong vết nứt, mang theo cảm giác cao cao tại thượng, giống như hắn là người chưởng khống tất cả.

Không ai biết, thứ gì đang ẩn náu bên trong.

Tóm lại, lần này Thiên Đế đột phá, đã lột bỏ trói buộc của Thiên Đạo trước kia, hóa thành Vô Thượng Thiên Đạo hoàn toàn mới, tạo ra một loạt biến cố.


Cùng lúc đó, ở một bên khác.

Trong Hỗn Độn sương mù, có một sào huyệt kinh khủng, đang ẩn giấu trong Hỗn Độn sương mù, phun ra nuốt vào hàng tỷ tia Hỗn Độn tinh khí xung quanh, tinh luyện ra Lực lượng Khởi Nguyên.

Đó là Hỗn Độn Long Sào, có một con rồng đang nằm trên đó, cả người nó được bao phủ bời Hỗn Độn khí u ám, mỗi lần hít vào thở ra lại hút vào hàng tỷ tia Hỗn Độn tinh khí.

Nó chính là Tổ Long!Tạch!Đột nhiên, Tổ Long mở đôi u ám của nó ra, trong ánh mặt có chút kinh ngạc, vui sướng.

- Bản tôn, là khí tức của bản tôn!Tổ Long lộ ra ver kích động.

Nó cảm nhận được khí tức của bản tôn, cuối cùng bản tôn đã đến rồi.

Ầm!Tổ Long khẽ cử động, cả Long Sào đều chấn động kịch liệt.

- Gào!Sau đó một tiếng Long ngâm đầy giận dữ truyền đến từ bên trong Long Sào, Tổ Long cúi đầu xem xét, thì trông thấy một con rồng cả người trong suốt đang nằm cuộn người trong Long Sào.

Đó là một con Mẫu Long, nó đang rất tức giận nhìn Tổ Long.

- Sao thế, sao lại tức giận rồi?Hai mắt Tổ Long nhíu lại, nhìn thấy cả người Long Nữ đang run lên, hai mắt lộ ra một chút hoảng sợ.

Ầm!Nhìn thấy thế Tổ Long lập tức quay người lại, thân thể cao lớn của nó chui vào trong Long Sào, chỉ trong chớp mắt từng tiếng long ngâm hoảng sợ đã truyền đến từ bên trong.

Một lúc sau, có tiếng Chân Long gào thét từ bên trong Long Sào truyền đến, cuối cùng rơi vào trong yên lặng.


- Con Tổ Long này, lại gây sự rồi.

Phía bên khác trong Hỗn Độn Long Sào, cũng có một tòa Thú Sào, bóng dáng một con cáo cao lớn hiện lên trong đó, nó nhìn về phía Long Sào bất mãn hừ một tiếng.

Bóng dáng con cáo trong Thú Sào kia, có mười cái đuôi hơi lay động, cuốn lên vô số Hỗn Độn khí, hai mắt nó nhìn chằm chằm về một phía.

- Ta cảm nhận được khí tức của ngươi! Hỗn Độn Thanh Hồ lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ bi thương, tức giận, sát ý ngút trời.

Uỳnh! Ầm ầm ầm! Một bên khác, một cái tổ ong khủng bố chấn động, bên trong hiện lên một bóng người đáng sợ.

Trong Hỗn Độn Phong Sào, vị Phong Hậu kinh khủng kia bừng tỉnh, ném ra một ánh mắt, mang theo vẻ tìm tòi.

- Khí tức của Vô Thượng Thiên Đạo.

- Hắn đã tới rồi, cuộc tranh giành mới sắp bắt đầu.

Phong Hậu lẩm bẩm, khóe miệng có chút ý cười.

- Đi!Sau đó Phong Hậu nhẹ nhàng vung tay lên, đột nhiên, tạo nên từng gợn sóng trong Hỗn Độn khởi nguyên, một tia sáng quỷ dị xé rách Hỗn Độn lóe lên một cái rồi biến mất.

Tia sáng quỷ dị kia xuyên qua Hỗn Độn, trong nháy mắt đã chui vào Hồng Hoang trong Vĩnh Hằng Chi Chu, chạy vào trong một ngõ ngách, chỗ đó có một mảnh Tử Vong Sâm Lâm.

Tia sáng kia chui vào trong rừng rậm, chui vào trong một bóng người, nhìn kỹ lại, người đó chính là Trùng Hậu.


- Bắt đầu rồi sao?Trùng Hậu lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ một tia ngưng trọng, vậy mà nó lại là một phân thân của Phong Hậu, vẫn luôn trốn ở nơi này chưa từng xuất hiện.

Không ai biết, trong mảnh Tử Vong Sâm Lâm này lại có một con Trùng Hậu, hơn nữa còn là một phân thân của Phong Hậu, một trong chín Hỗn Độn hung thú.

- Hả?Đúng lúc này, hai người Cổ Trần và Thiên Đế đều dừng lại, ánh mắt kinh nghi nhìn về phía Vĩnh Hằng Chi Chu, đảo qua toàn bộ Hồng Hoang.

Hai người liếc nhau một cái, đều trông thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, ánh mắt hai người cùng rơi trên người Trùng Hậu trong Tử Vong Sâm Lâm.

- Vừa rồi, có thứ gì đó thần bí xuyên qua tấm màn chắn bảo vệ của Vĩnh Hằng Chi Chu, rơi vào trong cơ thể nó.

Cổ Trần nhẹ nhàng nói một câu.

Thiên Đế mang vẻ mặt lạnh lùng, hai mắt nhìn kỹ Trùng Hậu, cuối cùng đã trông thấy được một cái bóng.

- Một trong chín hung thú thời khởi nguyên, Phong Hậu?Nhìn thấy thế, Thiên Đế mới giật mình hiểu ra.

Cổ Trần nghe xong cũng hiểu rõ:- Không ngờ Trùng Hậu lại là một phân thân của Phong Hậu, xem ra, tính toán của vị nằm trong chín đại hung thú này không nhỏ.

- Có giết không?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.