Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2373





Đúng vậy, trong hình ảnh xuất hiện một cánh cửa.

Một cánh cửa thần bí hiện lên, khiến đầu óc Cổ Trần chấn động, giống như bị một cú đả kích cực manh đánh thẳng vào đại đạo vậy.

Ầm!Thức hải chấn động, trong tích tắc ý thức trở nên mơ hồ, cảm giác hoảng hốt sinh ra, giống như bị một loại trùng kích tâm linh thần bí, khiến hắn không có cách nào tự chủ được.

Rất lâu sau, Cổ Trần mới thoát khỏi cơn trùng kích quỷ dị kia, tỉnh táo lại, trên mặt lộ ra biểu cảm khiếp sợ, giống như nhìn thấy thứ gì đó rất ghê gớm.

- Đại Đạo Chi Môn?Hắn kinh ngạc kêu lên một tiếng, trái tim đập nhanh hơn, hô hấp cũng trở nên dồn dập.


Ầm!Từng cơn chấn động kịch liệt truyền đến từ trong thức hải, hắn ngước mắt nhìn lên, mới phát hiện ra Đại Đạo Tiên Môn đang chấn động, giống như đang cộng minh với thứ gì đó.

Đại Đạo Chi Môn!Trong nháy mắt khi Cổ Trần trông thấy cánh cửa lớn thần bí kia, trong đầu hắn hiện lên một dòng chữ, Đại Đạo Chi Môn.

Không biết tại sao, chỉ là cái từ ấy xuất hiện trong đầu hắn, giống như cánh cửa kia chính là Đại Đạo Chi Môn, tạo cho người ta một loại mơ hồ, không chân thực, nhưng lại tồn tại thật sự.

Cánh cửa lớn thần bí khó lường, tản ra khí tức không gì sánh kịp, phong cách cổ xưa, tang thương, đại đạo chí giản, tạo cho người ta một loại cảm giác không thể vượt qua nổi.

Cổ Trần để ý tới, trên cánh cửa Đại Đạo Chi Môn thần bí kia, có hai vết lõm rất sâu, giống như bị một loại lợi khí cường đại nào đó chém vào lưu lại.

Nhìn kỹ lại, thì đó là dấu vết của một loại rìu bổ, tản ra khí tức bất hủ, lưu lại trên cửa vô số năm vẫn không tiêu tán như cũ.

Oành!Đột nhiên, hình ảnh Cổ Trần ngược dòng tìm hiểu được sụp đổ, không hiểu sao lại nổ tan tàn, giống như bị khí tức của Đại Đạo Chi Môn đánh tan, không có cách nào tiếp tục thăm dò.

Sắc mặt Cổ Trần trắng nhợt, bị đả kích không nhỏ, hắn chưa bao nghĩ tới sau khi ngược dòng tìm hiểu căn nguyên lại trông thấy cánh cửa thần bí khó lường kia.

Chính là Đại Đạo Chi Môn trong truyền thuyết, chí cao vô thượng.

- A! Kia chính là nơi Bàn Cổ từng dẫn theo ba nghìn Nhân tộc chinh chiến?Cổ Trần âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng vô cùng chấn động, sinh ra rất nhiều suy đoán.

Thậm chí hắn đã đoán được mơ hồ trước đây Bàn Cổ đã mở thứ gì ra, có lẽ, ngày trước Bàn đã mở ra cánh cửa Đại Đạo Chi Môn thần bí kia.


Từ đó sinh ra vô số hiến hóa lớn, dẫn đến Thiên Đạo bị ô nhiễm, còn nguồn ô nhiễm có lẽ đi ra từ trong đó.

Do Bàn đã mở Đại Đạo Chi Môn ra, mới sinh ra một loạt biến cố và đại kiếp sau này, bao gồm cả việc ba nghìn Nhân tộc bị hủy diệt, Vô Thượng Thiên Đạo bị ô nhiễm.

Tạch!Màn trời sụp đổ, cơ thể Cổ Trần lung lay, bốn bóng người lần lượt bay ra, hạ xuống bên cạnh, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch, bị trùng kích cực mạnh.

Vừa nhìn thấy bản chất của nguồn ô nhiễm, trông thấy một cánh cửa thần bí hư hư thực thực, là Đại Đạo Chi Môn trong truyền thuyết, đã mang đến cho bọn họ trùng kích cực lớn.

Nếu như không phải tứ đại phân thân dung hợp đủ cường đại, khả năng khi vừa ngược dòng tìm hiểu căn nguyên, bọn họ đã bị phản phệ nghiêm trọng.

Đại Đạo Chi Môn, không có cách nào thăm dò.

- Đại Đạo Chi Môn?Thiên Đế, Thâm Uyên, Ma Chủ, Tổ Long, tứ đại phân thân nhìn nhau, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, đều rất chấn động.

Cổ Trần hít sâu một hơi, tu vi đảo qua một vòng trong cơ thể chữa trị vết thương, chỉ trong chớp mắt đã khôi phục lại.

Hắn nhìn tứ đại phân thân, khẽ nói:- Hình ảnh vừa rồi các ngươi cũng nhìn thấy rồi đó, căn nguyên của nguồn ô nhiễm nằm ngay trong cánh cửa kia.

- Có lẽ, thứ trước đây Bàn mở ra chính là Đại Đạo Chi Môn.

Hắn nói ra suy đoán của mình.


Thiên Đế nghe xong khẽ gật đầu:- Bản tôn nói không sai, cánh cửa kia lộ ra đại đạo thần vận vô thượng, cái kia một cánh cửa lộ ra vô thượng đại đạo thần vận, vĩnh hằng, bất hủ, tất nhiên chính là Đại Đạo Chi Môn.

- Chẳng lẽ, cuối con đường khởi nguyên, chính là cánh cửa kia?Sắc mặt Thâm Uyên thay đổi, kinh ngạc hỏi.

Hai người Ma Chủ, Tổ Long liếc nhau một cái, đều lộ ra một nụ cười khổ.

- Con đường khởi nguyên, Đại Đạo Chi Môn.

- Xem ra, chúng ta đã chạm đến bí mật chân chính.

Hai người Tổ Long và Ma Chủ vẫn còn sợ hãi nói, cảnh tượng vừa nãy, đem lại trùng kích rất lớn đối với bọn họ, thậm chí còn bị hao tổn một chút.

- Giọt vật chất quái dị kia chạy thoát rồi!Đột nhiên, Thâm Uyên mở miệng nói một câu.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.