Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 239: Dấu Hiệu Đại Loạn





Mọi người lần lượt gật gù, đồng ý điểm này.

Thú tộc Bách Man sơn mạnh nhất, hơn nữa xưa nay có nhiều xung đột và sát phạt với Thạch tộc.

Điểm này rất bình thường, mọi người đều muốn tranh đoạt quyền bá chủ khu vực Bách Man sơn, mặc kệ là Thạch tộc, Kim tộc, Xà tộc, các chủng tộc khác đều có ý đồ riêng.

Nhưng Thú tộc là thế lực lớn nhất Bách Man sơn cơ hồ chiếm cứ một nửa khu vực, nắm giữ nhiều bộ lạc Nhân tộc làm mục tràng, càng nắm giữ một đống lớn tài nguyên phong phú.

Đây là điểm mạnh của Thú tộc.

- Thú tộc, sớm muộn gì có ngày hủy diệt căn cơ của chúng.


Tộc trưởng Thạch tộc hừ lạnh, mắt lóe tia sáng nhưng cuối cùng ẩn vào đáy mắt.

Hắn quét qua mọi người ở bên dưới, mở miệng nói:- Trước mắt thì số lượng nô lệ Nhân tộc đã đủ với chúng ta, tiếp đến là chuẩn bị liên hợp chủng tộc khác đối phó Thú tộc.

Một lão giả bỗng nhiên nhắc nhở một câu, nói ra tin tức này:- Tộc trưởng, bộ lạc Nhân tộc trong các mục tràng ở Bách Man sơn dường như sinh ra nhiều thiên tài và cường giả, phải chăng nên thanh lý gắt một lần?Gần đây trong mục tràng khu vực Bách Man sơn, bộ lạc Nhân tộc sinh ra nhiều thiên tài và cường giả, thậm chí có không ít dị tộc bị giết.

Tin tức này đã sớm chui vào tai cao tầng của các tộc Bách Man sơn.

- Ừm, đúng là đã đến mùa gặt, thêm nửa năm là tới thời gian gặt ba năm một lần, đã đến lúc thanh tẩy Nhân tộc.

- Nhân tộc vĩnh viễn suy sụp mới là Nhân tộc tốt.

Tộc trưởng Thạch tộc nói một câu lộ ra lạnh lẽo âm trầm, trong mắt như phản chiếu một cuộn tranh máu me tàn khốc, vô số Nhân tộc gào thét.

Một đại tướng Thạch tộc cười nanh tranh nói:- Đúng vậy! Tiếp tục trấn áp, xóa bỏ căn cơ vươn lên của Nhân tộc thì Nhân tộc mới là nô lệ tốt, là đồ ăn hạng sang của các tộc chúng ta.

- Ngày xưa, bách tộc minh ước, phong giết Nhân tộc, phá hủy truyền thừa chữ của Nhân tộc, không cho phép Nhân tộc có được truyền thừa và chữ, càng không cho phép Nhân tộc xuất hiện cường giả và thiên tài.

- Có một tên thì giết một tên.

- Truyền lệnh xuống, nói cho thế hệ trẻ trong tộc, cuộc thi gặt Nhân tộc Bách Man sơn nửa năm sau sắp bắt đầu, đệ nhất danh tướng cuộc thi gặt lần này sẽ được trọng thưởng.


Tộc trưởng Thạch tộc ra lệnh một tiếng, toàn bộ Thạch tộc sôi trào, hò reo ủng hộ.

Đám thanh niên của Thạch tộc xoa tay chuẩn bị làm một vố lớn.

Trong Bách Man sơn, các tộc khua chiêng gõ trống, một trận đại kiếp nạn sắp thổi quét Nhân tộc ở Bách Man sơn, giết chóc máu me sắp bao phủ trên đầu Nhân tộc!.

Theo một loạt động tác của Thạch tộc, trong Bách Man sơn, các chủng tộc lớn đều nhận được tin tức.

Hơn nữa các tộc đều có kế hoạch và động tĩnh của mình, không khí trong Bách Man sơn nghiêm túc, tràn ngập mùi thuốc súng, giống như tùy thời nổ tung.

Gió tanh mưa máu sắp thổi quét toàn bộ Bách Man sơn, Nhân tộc đứng mũi chịu sào.

Bởi vì sắp đến cuộc thi gặt ba năm một lần, nô lệ bị các tộc nuôi trong chuồng, một đám bộ lạc Nhân tộc giống như đàn dê được nuôi thả.

Hiện tại nuôi súc vật, thức ăn trong mục trường mọc um tùm, lại đến mùa gặt.

Các tộc trong Bách Man sơn bắt đầu khua chiêng gõ trống, chuẩn bị triển khai hoạt động gặt đợt mới, gặt hết thiên tài, cường giả của Nhân tộc, loại bỏ nguồn gốc cho Nhân tộc vươn lên.

Thậm chí không ngừng chèn ép sức mạnh của Nhân tộc, xóa sổ thiên tài và cường giả, gặt bọn họ để lớn mạnh chính mình, ức chế Nhân tộc mạnh lên.

Cổ Trần tự nhiên không hay biết gì về động tĩnh của các tộc trong Bách Man sơn, không hay biết Nhân tộc sắp nghênh đón tai họa lớn!.


Ba ngày sau, Cổ Trần mang theo đội ngũ khổng lồ trở lại bộ lạc, dẫn đến toàn bộ lạc sôi trào và hò reo.

Trận chiến đầu tiên của bộ lạc thắng lớn, mang về mấy vạn nhân khẩu, mở rộng thực lực của bộ lạc rất nhiều, bổ khuyết vào tỷ lệ nhân khẩu ít ỏi của bộ lạc.

Đương nhiên, trong tốt đẹp còn chút không trọn vẹn, vốn kế hoạch chiếm đoạt bốn bộ lạc, nào ngờ đánh chiếm Ô Mộc bộ lạc, còn lại ba bộ lạc nhỏ thế nhưng bị người nhanh chân đến trước.

Đối với điểm này, Cổ Trần có chút canh cánh trong lòng, mơ hồ cảm thấy bất an.

“Tại sao ta có dự cảm không may?”Trên tường thành bộ lạc, nhìn đám đông rậm rạp đi vào bộ lạc, bắt đầu hòa nhập với Hoang Cổ bộ lạc, nhưng trong lòng hắn cảm thấy lo âu.

Lần này xuất chinh có thể nói thu hoạch không tệ, nhưng trong lòng Cổ Trần mơ hồ có cảm giác bất an, giống như sắp xảy ra việc lớn.

Cổ Trần tu luyện đến bước này, mặc kệ là thân thể, tu vi, hay cấp độ linh hồn đều có lột xác lớn, nói là siêu phàm cũng không đủ.

Đúng là bởi vì thực lực cường đại nên giác quan thứ sáu cũng tăng mạnh, làm hắn có cảm ứng tiên tri với nguy cơ chưa biết.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.