Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2397





Thiên Đế mở miệng nhắc nhở, số lượng cường giả trong tay bọn họ quá ít, căn bản không có cách nào đối phó được với thế cục đại loạn của Khởi Nguyên Hỗn Độn sắp tới.

Thậm chí vì mở ra con đường khởi nguyên sẽ dẫn tới những cuộc hỗn chiến lớn, bọn họ không có đủ lực lượng để đối phó với tất cả tình hình đột ngột sảy ra.

Chỉ có tăng thực lực thêm lần nữa, mới có thể mở con đường khởi nguyên ra mà không phải lo lắng gì.

- Lực lượng của Hỗn Độn giới đã đạt đến cực hạn.

Đúng lúc này, Cổ Trần nhìn Hỗn Độn giới, lực lượng Hỗn Độn bản nguyên trong đó đã tích lũy đến một điểm giới hạn.

Cổ Trần nói xong, mấy đại phân thân đều nhìn về phía Hỗn Độn giới, quả nhiên bọn họ cũng cảm nhận được Hỗn Độn bản nguyên đã đạt đến mức cực hạn, đã đến một điểm giới hạn.


- Mọi người đi chuẩn bị kỹ càng, khoảng cách cho đến lúc mở phong ấn khởi nguyên ra không xa nữa.

Sắc mặt Cổ Trần nghiêm túc nói ra câu này, nhắc nhở mấy đại phân thân, thời gian mở con đường khởi nguyên ra sắp đến rồi.

Chỉ cần đợi Giới Linh phá kén chui ra, chính là lúc mở phong ấn khởi nguyên.

- Sau này, sẽ không còn ngày tháng bình yê nữa rồi.

Cổ Trần thở dài thườn thượt, nhìn Thiên Đế cung trống rỗng, phân thân đều đi cả rồi.

Thiên Đế đã chuẩn bị cho cuộc loạn chiến sắp đến, vì toàn bộ Hồng Hoang, cũng vì chính hắn, phải toàn lực ứng phó, làm tốt công tác chuẩn bị.

Còn về Cổ Trần, hắn đang định bế quan một phen, lại nhận được một tin tức ngoài ý muốn từ bên ngoài truyền đến.

- A, tin tức về Hỗn Độn Hồ?Cổ Trần kinh ngạc thốt lên một tiếng, tay nắm chặt một ký hiệu u ám, tin tức vừa truyền đến chính là tin tức về Hỗn Độn Hồ.

Trong Hỗn Độn, có một tòa Thú Sào đang bay lơ lửng trên một mảnh hư vô.

Thú Sào to lớn, phun ra nuốt vào hàng tỷ tia Hỗn Độn tinh khí, tiếng động ầm ầm truyền đến, chấn động khắp nơi.

Trong Thú Sào, có một luồng khí tức đáng sợ đang sôi trào, giống như đang có một cuộc đại chiến kịch liệt diễn ra bên trong, khí lưu cường đại lan tràn ra ngoài.


Ầm ầm! Thú Sào chấn động, dư âm đáng sợ quét ngang khắp nơi, kinh động đến các tồn tại trong Hỗn Độn ở chung quanh.

- Hả?Trên hư không trong một khu vực Hỗn Độn khác, một tòa Long Sào đang chìm chìm nổi nổi, được sương mù hỗn độn vô cùng vô tận bao phủ, một tiếng kinh ngạc truyền đến từ bên trong.

Một cái đầu rồng cực lên ngóc ló ra khỏi Long Sào, nó mở đôi u ám ra, nhìn về phía Thú Sào bên này.

- Trong Thú Sào có động tĩnh, giống như đang xảy ra đại chiến?Tổ Long kinh ngạc nói thầm một câu.

Nó chỉ nhìn một chút rồi lập tức không tiếp tục để ý nữa, khi nó đang định quay về Long Sào tiếp tục tu luyện, thì đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, khiến ánh mắt nó sáng lên.

- Bản tôn?Tổ Long kinh ngạc kêu lên.

Sau đó hắn trông thấy một bóng người yên lặng xuất hiện trước Long Sào, hoàn toàn không có khí tức, cảm giác mơ hồ vô định, hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào của hắn.

Người vừa tới chính là Cổ Trần, hắn trực tiếp mượn chỗ của phân thân Tổ Long, trong nháy mắt đã vượt qua hỗn độn vô tận đi đến khu vực này.

Cổ Trần vừa đến đã nhăn mày lại, nhìn về phía Thú Sào.

Hắn mở miệng hỏi:- Tổ Long, có thể trông thấy được chuyện xảy ra trong Thú Sào không?Tổ Long nghe thấy thế thì tỉnh ngộ, bản tôn đến, hiển nhiên là hướng về phía Thú Sào, lúc này hắn mới nhớ tới bản tôn đã từng thu phục một con Hỗn Độn Hồ.

Nó lập tức mở miệng nói:- Vừa rồi trong Thú Sào xảy ra động tĩnh không nhỏ, dường như có cuộc đại chiến bên trong, hình như có người xâm nhập vào Thú Sào.

Cổ Trần nghe xong thì nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía Thú Sào, bên trong vẫn đang truyền đến dư âm của cuộc đại chiến, có hai cỗ khí tức cường đại đang kịch chiến.


Trong đó một cỗ khí tức, chính là Hỗn Độn Hồ, một cỗ khí tức khác chính là con Thanh Hồ trong Thú Sào kia.

- Đúng là không bớt lo.

Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, trực tiếp dậm chân bước đến.

TổLong thấy thế biết có chuyện không ổn, đang định đi theo, đột nhiên lại dừng bước, nó suy nghĩ một lát, cuối cùng không tiếp tục đi theo Cổ Trần đến đó nữa.

Có một mình bản tôn là đủ rồi, tuy conThanh Hồ kia cường đại, nhưng Tổ Long còn không để vào mắt, chứ đừng nói tới bản tôn đáng sợ.

Cho nên, trên mặt nó nở một nụ cười, yên tâm dựa vào trên Long Sào xem kịch.

Đúng lúc này, có một cái đầu lặng lẽ thò ra khỏi Long Sào, thận trọng nhìn Cổ Trần đã đi xa, trong ánh mắt có chút phức tạp.

- Hắn chính là bản tôn của ngươi? Ngươi, ngươi chỉ là một phân thân sao?Cái đầu rồng kia lộ ra vẻ mặt vừa xấu hổ vừa giận dữ, thiếu chút nữa đã bùng nổ.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.