Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2455





Dòng sông dài hắc ám, bao phủ cả người Nữ Oa, kèm theo cả Mỹ Đỗ Toa, cả hai cùng bị đóng băng, hóa thành một mảnh hàn băng đại đạo tồn tại vĩnh hằng.

- Hóa đạo!Sắc mặt Cổ Trần đại biến, cả giận nói:- Mỹ Đỗ Toa, vậy mà ngươi lại hóa đạo, đóng băng vĩnh viễn, rốt cuộc ngươi đang làm gì thế hả?Cách làm của Mỹ Đỗ Toa, chính là biến mình trở thành băng phong đại đạo, đóng băng nàng và cả Nữ Oa vĩnh viễn, để hai người ngủ say trong đại đạo.

Cách làm này, không sống không chết, mà là hóa thành tượng băng, ngủ say vĩnh viễn trong đại đạo,.

Cho dù Cổ Trần hiện giờ cũng phải bó tay, hắn không ngờ, lại xuất hiện biến cố như vậy, dường như Mỹ Đỗ Toa đã có ý nghĩ này từ lâu rồi.

Nghĩ tới đó, sắc mặt Cổ Trần càng khó coi hơn.


- Thằng nhóc thối, nói cho ta biết, tất cả chuyện này rốt cuộc là thế nào?Cổ Trần cố nén lửa giận đang cháy trong lòng, trừng mắt nhìn thằng nhóc con Cổ Mạt, con trai tương lai của mình, có lẽ sẽ biết điều gì đó.

Nhưng Cổ Mạt chỉ cười nói:- Phụ thân của ta, chẳng lẽ ngươi đã quên rồi sao, tất cả những chuyện này đều do ngươi tạo thành, ta, mẫu thân, tất cả mọi người đều vì ngươi mà trở nên như vậy.

- Tương lai, một trăm tám mươi tỷ năm, ta cùng ngươi chiến đấu tròn tám mươi tỷ năm.

Cổ Mạt mang vẻ mặt kích động nói:- Ngươi giết hàng tỷ dòng thời không bao gồm cả chính mình, bao gồm cả chúng ta ở trong đó, giết không còn một mống.

- Phụ thân, muốn biết đáp án, vậy thì giết ta, tiến vào điểm cuối cùng của hắc ám, ở chỗ đó có câu trả lời mà ngươi muốn, ra tay đi.

- Giống như ngươi đã giết bản thân, giết chúng ta vô số lần.

Những lời này của Cổ Mạt, khiến đầu óc Cổ Trần chấn động, vẻ mặt choáng váng.

Cái gì với cái gì, ta tự giết bản thân vô số lần, giết các ngươi vô số lần sao?Ngươi đang nói đùa à?- Ra tay đi!Cổ Mạt hét một tiếng đầy giận dữ, cuốn lấy hắc ám vô tận lao thẳng về phía Cổ Trần, hoàn toàn không nương tay chút nào, muốn đưa hắn vào chỗ chết.

Cổ Trần đưa tay đánh ra một quyền theo bản năng.

Phốc!Nắm đấm đánh xuyên qua thân thể, vạn vật dừng lại, hắc ám cũng ngưng đọng ở nơi đó, dường như trong khoảnh khắc ấy thời gian cũng đứng im.

Trong giây phút ấy, Cổ Trần ngây dại.


Trong bóng tối, hai bóng người đứng đó, không nhúc nhích.

Cổ Trần ngây dại, nhìn nắm đấm của mình đánh xuyên qua lồng ngực của đối phương, trái tim cũng bị đánh xuyên, quyền ý cường đại đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể, gần như đã phá hoại hết mọi thứ.

- Phụ thân! Đôi mắt đenh nhánh của Cổ Mạt lóe sáng, khóe miệng tràn ra một chút máu đen.

Hắn nhìn Cổ Trần, nhếch miệng cười một tiếng:- Một quyền này, rất mạnh, một kích của đại đạo quả nhiên không tầm thường, ta thua.

Chân tay Cổ Trần luống cuống, nhìn Cổ Mạt trước mắt, khí tức không ngừng suy yếu, khiến hắn vô cùng hoảng sợ.

Người này là con của hắn, nhưng hắn lại tự tay giết chết con trai mình, lúc này linh hồn cũng run rẩy, khí tức trên người sôi trào.

- Vì sao ngươi không tránh?Sắc mặt Cổ Trần vô cùng khó coi, gần như đang gào thét.

Cổ Mạt cười xấu xa nói:- Phụ thân của ta, ngươi đã quên, ta là ngươi kế thừa tất cả truyền thống tốt đẹp của ngươi sao, ngươi không nỡ ra tay với mẫu thân.

- Ta làm con trai, sao có thể nhẫn tâm ra tay với cha mình?Lời này khiến trái tim Cổ Trần run lên, cái thằng nhóc khốn nạn này, vậy mà lại cố ý nhường hắn, trực tiếp để một quyền của Cổ Trần đánh xuyên trái tim, xoắn nát nguồn gốc hắc ám trong cơ thể hắn.

- Tuy từ khi ta sinh ra, ngươi không ở bên cạnh ta, nhưng mẫu thân vẫn thường xuyên nói bên tai ta rằng, phụ thân của ta là nhân vật vĩ đại nhất trên thế gian này.


Cổ Mạt nói đến đây, trong đôi mắt đen nhánh tỏa ra một tia sùng bái, giống như một đứa bé sùng bái phụ thân mình vậy.

Mặc dù hắn đã hắc hóa, nhưng từ đầu đến cuối, hắn chưa thật sự ra tay lần nào với Cổ Trần.

- Phụ thân, đi lấy thứ thuộc về ngươi đi, khởi động lại đại đạo, kết thúc tất cả mọi chuyện.

Cổ Mạt nói xong, thân thể đột nhiên kêu răng rắc rồi vỡ vụn, hóa thành từng mảnh tro bụi tiêu tán.

Trước khi tiêu tán, hắn còn nở một nụ cười rực rỡ với Cổ Trần, sau đó thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một tia sáng, cuối cùng tiêu tán không thấy đâu nữa.

Con trai hắn, đã tiêu tán rồi!Cổ Trần sững sờ ngay tại chỗ, ngẩn người nhìn tay mình.

Hắn tự tay giết chết người con trai mình vừa mới gặp mặt, chưa bao giờ hắn nghĩ tới, bản thân sẽ tự tay kết liễu con trai mình.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.