Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 270: Thô Bạo





Đại quân Thú tộc lui ra ngoài, không có tiến công, đàn Mãnh tượng cũng trở nên táo bạo, chần chừ không tiến lên, cực kỳ sợ hãi Thanh Đồng cự nhân do Cổ Trần biến ra.

- Grao!Lúc này, trong phế tích tường thành vọng ra tiếng rống, lão Thú nhân hất đá vụn ra, đứng dậy, thân hình cao ba trượng tràn đầy vết thương, vết máu loang lổ.

Lão Thú nhân chật vật bò dậy, trong mắt tràn đầy khiếp sợ và không tin.

- Làm sao có thể?Tròng mắt lão Thú nhân lồi ra, hoảng sợ nhìn Thanh Đồng cự nhân trước mắt, không ngờ Cổ Trần thế nhưng hóa thành một Thanh Đồng cự nhân.

Cao hơn lão hai trượng, hơn nữa một bàn tay đánh bay lão, đơn giản như đập ruồi.


- Đây là cái gì, chiến thể? Bí pháp?Mông Lỗ cũng bị giật nảy mình, hoảng sợ nhìn Thanh Đồng cự nhân cao năm trượng, đầu óc vận chuyển nhanh, đoán đây là loại chiến thể hay bí pháp nào.

Nhưng Mông Lỗ tin tưởng tu vi của Cổ Trần là Đoán Cốt cảnh, hẳn là còn chưa tu thành chiến thể, dường như là nhờ cậy sức mạnh bên ngoài hoặc bí pháp.

“Hơi giống bí pháp nào đó của Thạch tộc, là ảo giác sao?”Mông Lỗ hơi cau mày, nhìn Cổ Trần hóa thân Thanh Đồng cự nhân cao năm trượng, cảm thấy hơi nguy hiểm.

- Lão già, chết đi!Mông Lỗ đang suy nghĩ bỗng nhiên nghe thấy một tiếng quát lớn, giương mắt nhìn lên, hắn không kiềm được lông mày run rẩy, trái tim thít chặt.

Ầm!Chỉ thấy, Thanh Đồng cự nhân cao năm trượng điên cuồng lao qua, hai chân đạp chết một đống Thú nhân, vung cánh tay đấm vào mặt lão Thú nhân,Nắm đấm vung ra, dòng khí cuồng bạo thổi quét, thổi bay mấy trăm Thú nhân lên trời, sau đó bị quyền thế cường đại quét thành đống thịt vụn.

Cơ hồ trong nháy mắt, lão Thú nhân dồn hết sức mạnh toàn thân, huyết mạch mở ra, trong người có một huyết mạch cổ xưa tuôn ra sức mạnh vô cùng.

- Bạo Viên huyết mạch, Đại Địa Chi quyền!Đùng!Tất cả mọi người tâm thần run lên, một đống Thú nhân hộc máu, bị chấn trái tim muốn nứt ra, hai mắt mơ màng, xỉu ngay tại chỗ.

Hai cự nhân va chạm nắm đấm tạo thành chấn động đủ để đánh chết một người bình thường.

Ngay sau đó, một luồng sóng khí mạnh mẽ khuếch tán.

Ầm ầm một tiếng, tám phương rung mạnh, đá bắn tứ tán, một đống Thú nhân bị hất bay, hai đầu Mãnh tượng cũng bị văng ra.


Va chạm thảm liệt làm mặt đất sụp xuống hố to mấy chục thước, khói mù mịt bốc lên tận trời cao, đánh tan tầng mây.

- Grao!Trong khói bụi truyền đến một tiếng gầm rống, chợt thấy một con cự thú ba trượng mọc đầy lông vàng, tựa như con vượn bạo chúa tiền sử giận dữ đập đằng trước.

Trước mặt nó là một Thanh Đồng cự nhân càng to lớn hơn, vung hai cánh tay dấy lên từng đợt cuồng phong, cát bay đá chạy, cát bụi tràn ngập.

Đùng đùng đùng!Hai cự nhân lao vào đánh, ngươi qua ta lại, không thèm phòng ngự, hoàn toàn là kiểu đánh lấy mạng đổi mạng.

Thanh Đồng cự nhân do Cổ Trần hóa thân mỗi nắm đấm lại nhanh hơn, nắm tay cực nặng ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo đánh lão Thú nhân liên tục bỏ chạy, hộc máu không ngừng.

- Grao!Lão Thú nhân giận dữ gầm lên, hoàn toàn mất lý trí, kích phát huyết mạch Bạo Viên trong người, do đó đánh mất lý trí cơ bản nhất.

Nó giống như cự viên bạo chúa không có trí tuệ, hai nắm tay đánh cho bốn phương chấn động, đá vụn bay tung tóe.

Chỉ tiếc nó chung quy bị Thanh Đồng cự nhân do Cổ Trần hóa thân đè đầu đánh, thân hình Thanh Đồng cao năm trượng, từ độ cao mười lăm thước đập tay xuống.

Đùng!Người lão Thú nhân phun máu, hai cánh tay hơi gấp khúc, khó mà chịu đựng cú vỗ đáng sợ của Cổ Trần, suýt chết.


Cự viên bạo chúa lún xuống lòng đất, chỉ lộ ra nửa khúc mình, muốn phản kháng nhưng bị Cổ Trần vung lên nắm tay giống búa tạ đập xuống.

Ầm!Khói bụi ngập trời, đá bay tán loạn bốn phía.

Rất nhiều Thú nhân hét rầm lên, sợ hãi lui về phía sau, Mãnh tượng đều không dám tới gần, kinh hoàng lùi ra ngoài.

Mọi người hoảng sợ nhìn lại, chợt thấy một Thanh Đồng cự nhân đứng trong bụi mù một đấm đập lão Thú nhân lún xuống lòng đất.

Trong hố to, toàn thân lão Thú nhân đẫm máu, thê thảm vô cùng.

Lão trợn to hai mắt kinh khủng nhìn Thanh Đồng cự nhân trước mắt mình, không thể ngờ được mình là cường giả cảnh giới Khai Mạch, thức tỉnh sức mạnh huyết mạch mà vẫn bị bón hành.

Lão Thú nhân thê lương gầm rống:- Không thể nào, bổn tọa không tin!Lão không tin đây là sự thật, đây chỉ là một tên sâu kiến Nhân tộc Đoán Cốt cảnh tiểu thành, sao có thể đánh lão tơi bời?Người này làm cách nào có thể biến thành cự nhân toàn thân màu xanh vàng? Đây là bí pháp gì? Hoặc là loại sức mạnh nào? Tại sao khiến lão cảm thấy sợ hãi?Cổ Trần quát to:- Lão cẩu, ngươi đã hết đường rồi!Cổ Trần giơ tay lên, nắm tay đập mạnh xuống.

Ầm!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.