Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 336: Ý Chí Nhân Tộc





Thiên lôi cuồn cuộn, nói đến là đến, căn bản không kịp phản ứng, từng đợt thiên lôi nối tiếp nhau giáng xuống, ồ ạt như không cần tiền.

Cổ Trần sợ ngây người, bị từng đợt thiên lôi bao phủ.

Đùng đùng đùng!Thiên lôi nổ tung đánh xuống, tia chớp đỏ thẫm, thiên lôi tím đen vô cùng vô tận giáng xuống, biến nơi đó thành biển lôi quang.

Tất cả mọi người sắc mặt trắng bệch, nguyên một đám ngã ngồi trên mặt đất, toàn thân huyết khí suy yếu, hao tổn to lớn, nhưng bọn họ bỏ mặc tất cả, lo nhìn chằm chằm khu vực lôi quang đầy trời phía sau núi.

Chỗ đó hoàn toàn hóa thành khu vực lôi, trên bầu trời, từng đợt thiên lôi không ngừng giáng xuống, không ngừng nghỉ, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

Đợt thiên lôi này đánh suốt ba canh giờ, trên bầu trời mây đen dần tán, tới cũng nhanh đi cũng nhanh, chớp mắt biến mất.


Thiên kiếp đột nhiên đến rồi đột nhiên đi.

Thiên uy cuồn cuộn biến mất, mấy chục vạn người trong bộ lạc cùng thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh lại căng thẳng, tộc trưởng thế nào rồi?Mọi người trong lòng lo lắng.

Giờ phút này, sau núi bộ lạc, ngọn núi ban đầu đã biến mất, thay vào đó là một hố to đáng sợ hiện ra ở chỗ đó.

Bốn phía cháy đen một mảnh, thậm chí ngưng kết thành một lớp tinh thể, các tia lôi điện đan xen lấp lóe.

Dưới đáy hố đứng một người, bị đốt cháy khét đen, nhưng toàn thân tỏa ánh sáng Thanh Đồng.

Răng rắc!Cổ Trần lắc nhẹ, lớp cháy đen ngoài người bị chấn nát vỡ ra, lộ ra một bộ Thanh Đồng bí giáp nguyên vẹn không vết trầy, không bị thương.

“Thành công?”Hắn hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm quyển sách ở phía trước, Thanh Đồng Chi thư lơ lửng ở trước mặt của hắn, tỏa ra ánh sáng Thanh Đồng mông lung.

Bên trong có chữ viết thứ nhất, Nhân.

Chữ đầu tiên đã sáng tạo thành công.

- Ta, thành công!Cổ Trần vui mừng quá đỗi, nâng Thanh Đồng Chi thư, chậm rãi mở ra tờ thứ nhất, một chữ viết phong cách cổ xưa dần hiện ra, tỏa vầng sáng Thanh Đồng.

Đó là chữ “Nhân”, tỏa khí tức huyền ảo, dường như ẩn chứa sức mạnh nào đó.

Đây là chữ phương đông đầu tiên xuất hiện trong Man Hoang đại thế giới, một chữ người cuối cùng thành công dưới thiên kiếp, được thừa nhận.


Cổ Trần thẫn thờ nhìn chữ “Nhân” được sáng tạo ra:“Chữ này! ”Trong một chốc, Cổ Trần cảm giác chữ này ẩn chứa sức mạnh to lớn không thể đo lường, chữ thì vẫn là chữ đó, nhưng lại có chút không giống bình thường.

Dĩ nhiên không giống bình thường, có thể chiêu tới thiên kiếp đánh thì sao tầm thường được?“Phù, cuối cùng thành công, sáng tạo ra chữ kiếp trước là xong.

”Cổ Trần cười, trong lòng tuôn ra kích động, và một loại cảm giác vô cùng tự hào.

Chữ viết đầu tiên đã sáng tạo thành công, tiếp theo sẽ có càng nhiều chữ viết bị hắn sáng tạo ra đến, đến lúc đó bộ lạc thậm chí Nhân tộc sẽ nắm giữ truyền thừa chữ viết chân chính.

Đây là chữ thuộc về Nhân tộc, là truyền thừa của Nhân tộc.

Cổ Trần sáng tạo xong chữ đầu tiên, tiếp theo sẽ sáng tạo càng nhiều chữ viết, hình thành một truyền thừa hoàn chỉnh.

Có điều hắn không dám tiếp tục làm trong bộ lạc, mà là bàn giao sắp xếp một phen mới một mình rời đi bộ lạc, tiến vào núi rừng nguyên thủy.

Đi xa khỏi bộ lạc hơn một nghìn dặm, Cổ Trần tìm đến một đỉnh núi hoang vu, chuẩn bị tiếp tục.

- Chọn chỗ này vậy.

Trên đỉnh núi đá, Cổ Trần nhìn ra xa bốn phía, phát hiện không có nguy hiểm mới chuẩn bị bắt đầu.

Trước đó hắn sáng tạo chữ viết thứ nhất dẫn đến động tĩnh lớn, thiên kiếp không ngừng đánh xuống làm sụp đổ một ngọn núi, nếu cứ tiếp tục thì không chừng bộ lạc đều gặp nạn.

Bất đắc dĩ, hắn đành rời khỏi bộ lạc, tìm một chỗ tại đây, chuẩn bị tiếp tục sáng tạo chữ viết.


Oong!Thanh Đồng Chi thư bay ra, lơ lửng ở trước mặt, Cổ Trần ngồi xếp bằng, yên lặng nhìn chăm chú Thanh Đồng Chi thư.

Trên sách có chữ đầu tiên, tiếp theo sẽ là không ngừng ngưng tụ chữ viết, khắc dấu vào, hoàn toàn khắc vào thế giới này.

Chỉ cần chịu đựng thử thách lễ rửa tội của thiên kiếp thì sẽ được thế giới này thừa nhận, chữ viết này có thể xuất hiện trên thế giới.

Hiện tại, Cổ Trần mới biết được sức mạnh cá nhân không thể thành công ngưng tụ chữ đầu tiên, dựa vào huyết khí ý chí của mấy chục vạn người trong bộ lạc mới có thể thành công.

Nhưng bước tiếp theo thì không cần như vậy, bởi vì có chữ đầu tiên xuất hiện, lực cản không còn mãnh liệt như thế nữa.

Một mình Cổ Trần cũng có thể làm được, cho nên hắn mới yên tâm dứt khoát rời đi bộ lạc, tìm một chỗ không người tiếp tục việc lớn của mình.

Cổ Trần uống một hớp linh huyết, khôi phục đến trạng thái cao nhất, lặng lẽ điều chỉnh tinh khí thần của mình đến đỉnh cao rồi mới bắt đầu.

“Bắt đầu nào!”Hít sâu một hơi, Cổ Trần há mồm phun ra một đoàn máu, toàn thân chiến khí sôi trào, ý chí cường đại rót vào trong đó, bắt đầu điều động huyết khí không ngừng khắc chữ thứ hai.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.