Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 370: Miểu Sát





Đám người ở xung quanh kêu rên, mỗi người căm hờn trừng hai người Thạch tộc một nam một nữ ở phía trước.

Một nam một nữ này tuổi trẻ, cứng rắn, thủ đoạn tàn nhẫn, dưới chân đã nằm mấy thi thể của bộ lạc, có tộc trưởng, mấy vị trưởng lão, còn có hai thiên tài trẻ tuổi của bộ lạc.

Cách hai người không xa, một thanh niên thê lương rống to:- Thạch tộc, các ngươi chết không yên lành!Thanh niên toàn thân đẫm máu, vô cùng bi thương nhìn hai Thạch tộc.

Hắn là thành viên của bộ lạc, thấy tận mắt bộ lạc gặp nạn, tộc trưởng, trưởng lão, thiếu tộc trưởng, còn có thiên tài, cao thủ của bộ lạc lần lượt chết ở trước mắt.

Thiếu nữ Thạch tộc hừ lạnh, giơ tay đè xuống:- Sâu kiến ti tiện.

Bùm!Một tiếng trầm đục, thân thể thanh niên bộ lạc nổ thành từng mảnh ngay tại chỗ, máu thịt văng tung tóe.


Cảnh tượng máu me khiến vô số người tuyệt vọng.

Thanh niên Thạch tộc cau mày, lẩm bẩm:- Thạch Viễn đâu, vì sao còn chưa trở lại?Thiếu nữ Thạch tộc ở bên cạnh khinh thường nói:- Sắp về rồi, truy giết thiên tài Nhân tộc bỏ trốn kia dễ như trở bàn tay, không cần lo lắng.

- Cuộc đại thanh tẩy lần này có Đại điện hạ Thú nhân tộc, thiên kiêu của Kim tộc, còn có Xà tộc, Lang tộc, Ngưu tộc đều đã bắt đầu.

- Chúng ta nhất định phải tăng thêm tốc độ, miễn cho bị cướp con mồi.

Thanh niên Thạch tộc nhấn mạnh từng chữ.

Thiếu nữ Thạch tộc lạnh lùng gật đầu nói:- Ừ, chờ Thạch Viễn trở về chúng ta lập tức xuất phát, tẩy rửa tất cả bộ lạc Nhân tộc trong bãi chăn nuôi này.

Hai người đứng trong bộ lạc, nhìn vô số Nhân tộc ở xung quanh như xem con kiến, trong mắt lộ ra cao ngạo cùng khinh thường.

Nhân tộc là hoa màu mà các tộc bọn họ chăn nuôi, chờ chín sẽ gặt từng mớ.

Vèo!Nơi xa có người nhanh chóng đến gần, kinh động hai người.

Thanh niên Thạch tộc nhìn hướng kia, thì thào:- A? Là Thạch Viễn về rồi sao?Nhưng thiếu nữ Thạch tộc thì cau mày, trên người nổi lên từng vòng thạch văn, bỗng nhiên ánh mắt sâu thẳm, nhìn thấy cảnh tượng khó tin nào đó.

Thiếu nữ Thạch tộc thay đổi sắc mặt kêu lên:- Không đúng, đây không phải khí tức của Thạch Viễn, là Nhân tộc!- Nhân tộc?Thanh niên Thạch tộc ngạc nhiên nghi ngờ, vô cùng kinh ngạc, vốn cho rằng là đồng bạn Thạch Viễn đến đây, không ngờ là một Nhân tộc.


Chớp mắt Nhân tộc này rất trẻ tuổi, bay nhanh đến, khí tức cực kỳ nặng nề, cho hai người áp lực rất lớn.

Mắt thanh niên Thạch tộc sáng ngời, reo vui:- Lại một vị thiên tài Nhân tộc, tuyệt lắm.

Thiếu nữ Thạch tộc ở bên cạnh cười lạnh, nói khẽ:- Giao hắn cho ta, người này huyết khí dồi dào, ta dự định bắt sống mang về, nấu một nồi thuốc lớn.

Thanh niên Thạch tộc bình tĩnh gật đầu, nói:- Được, tùy nàng.

Hai người căn bản không để người tới vào mắt, vừa nói vừa cười, trực tiếp quyết định số phận của người kia.

Xoẹt!Bóng người nhoáng một cái đi tới bộ lạc.

Đôi mắt Cổ Trần sắc bén nhìn Phong Diệp bộ lạc tiếng kêu than dậy khắp thiên địa, thi thể la liệt, sau cùng ánh mắt rơi vào cường giả trẻ tuổi của Thạch tộc một nam một nữ kia.

Hai người này khí tức rất cường đại, mạnh hơn thanh niên Thạch tộc vừa bị Cổ Trần giết nhiều.

Ít ra hai người này là cường giả Đoán Cốt cảnh đỉnh, sức chiến đấu cường đại, không thể coi thường, đương nhiên đó là với người bình thường.

Ở trong mắt Cổ Trần thì chỉ là gà đất chó sành.

- Tiểu tử Nhân tộc, ngươi là cá lọt lưới của bộ lạc này?Thiếu nữ Thạch tộc bước ra một bước, người đã đến gần trước mặt Cổ Trần năm thước, nhìn hắn từ trên xuống dưới, lóe tia sáng tàn nhẫn.


Cổ Trần giấu kỹ khí tức, chỉ lộ ra một chút huyết khí, cho nên chớp mắt toàn thân huyết khí mênh mông nhưng không thể xem thấu nội tình cụ thể, cho nên hai thanh niên cao thủ Thạch tộc một nam một nữ trước mắt không thèm để hắn vào mắt.

- Người Thạch tộc, đáng chém!Cổ Trần mặt lạnh lùng, hai mắt khóa chặt thiếu nữ Thạch tộc ở trước mắt, sát ý tràn ngập.

Thiếu nữ Thạch tộc phía đối diện khuôn mặt nghiêm túc, cảm thấy có gì đó không ổn, chưa kịp phản ứng thì bỗng toàn thân căng cứng, cảm nhận áp lực vô cùng ập đến.

- Nguy rồi!Thanh niên Thạch tộc kinh hô, lớn tiếng nhắc nhở, đáng tiếc đã không kịp.

Cổ Trần lắc người biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã ở trước mặt thiếu nữ Thạch tộc, một chưởng vỗ xuống đầu nàng.

Răng rắc!Một chưởng vỗ xuống, đầu của thiếu nữ Thạch tộc nổ tung như dưa hấu, màu đỏ trắng tưới đầy đất, thi thể bay cái vèo đến dưới chân thanh niên Thạch tộc.

Cảnh này khiến nguyên bộ lạc rơi vào yên tĩnh, hiện trường yên tĩnh.

Đột nhiên vang tiếng hét to:- Giết hay lắm!Bốn phía rộ lên từng tiếng reo hò, tộc nhân Phong Diệp bộ lạc vốn căm hờn tuyệt vọng đều phấn chấn rống to.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.