Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 389: Công Kích Linh Hồn





Trận chiến ngày hôm nay là trận chiến thảm thiết nhất, gian nan nhất mà hắn từng gặp, đối mặt tam đại thiên kiêu dị tộc đã thức tỉnh sức mạnh huyết mạch, có thể kiên trì đến một bước này đã rất khủng bố.

Nhìn xem, Mông Lôi, Thạch Thiên, Kim Ngọc vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt cực kỳ e ngại nhìn Cổ Trần.

Người này quá khủng bố, bị tam đại thiên kiêu vây công vẫn có thể tiếp tục chống đỡ, quả thực không phải người mà là quái thú khoác da người.

- Ha ha! Khụ! !Cổ Trần bỗng nhiên nhếch miệng cười một tiếng, sau đó ho sặc sụa.

Thanh Đồng bí giáp bị đánh nát, thân thể của hắn bị thương nặng, nhưng rất nhanh khôi phục lại, có thể tiếp tục đại chiến với ba nhân vật thiên kiêu.


Đánh tới mức độ này, trong lòng Cổ Trần có chút kiêu ngạo, lấy một địch ba, còn là khiêu chiến vượt cấp, sức chiến đấu đủ làm người ta kiêu ngạo.

Nếu một chọi một, Cổ Trần tin tưởng mình có thể trấn giết bọn họ, một chọi hai thì nếu liều mạng trọng thương còn có thể đánh bại hai cái, nhưng một chọi ba, hơi khó cho hắn.

Đặc biệt là sức mạnh huyết mạch của ba người lần lượt đánh vào trong Thanh Đồng bí giáp, chấn bị thương thân thể của Cổ Trần, thậm chí xâm nhập vào người phá hoại nội tạng.

Hoàng kim liệt diễm, Bỉ Mông chi lực, cộng thêm sức mạnh đại địa của Thạch Thiên, dày nặng, mạnh mẽ, khiến Cổ Trần khó thể gánh chịu.

Cổ Trần gầm nhẹ:- Tiếp tục, chiến tiếp nào!Thanh Đồng thạch kiếm trong tay rung rung, kiếm khí mênh mông, chiến khí trong người liên tục rót vào thân kiếm, kiếm ý mạnh mẽ hùng hậu.

Mông Lôi, Thạch Thiên, Kim Ngọc liếc nhau, quát to:- Giết!Ba người lại tổ chức sát phạt vô cùng hung mãnh, lần sau ác hơn lần trước.

Rầm rầm rầm!Bốn người chém giết, một chiêu một thức núi sụp đất nứt, phá hủy mảng lớn núi rừng, đánh sập từng thân núi, ngọn núi.

Cổ Trần gầm rống, giết tới điên cuồng, lần lượt đẫm máu bay ra, lại lao về đánh tiếp.

Hắn giống như là một con gián đánh mãi không chết, dù bị thương nặng vẫn có thể nhanh chóng khôi phục, tiếp tục chiến.

Ba người Thạch Thiên càng đánh càng kinh hoàng, mỗi một lần cảm giác sắp đánh chết Cổ Trần thì hắn lại đứng lên, mãi không thể giết được tiểu tử này.


- Quá ương ngạnh!- Sao mà không đánh chết được?Mông Lôi vừa kinh vừa sợ, trong lòng càng thấy kinh dị.

Mặc kệ hắn bộc phát ra sức mạnh lớn cỡ nào, đánh bị thương Cổ Trần, đánh bay ra ngoài, ba người hợp sức đánh tan nát Thanh Đồng cự nhân.

Nhưng vẫn có thể khôi phục lại, sung sức, Thanh Đồng bí giáp nát vẫn tự động chữa trị.

- Chết tiệt, sao mãi không thể đánh chết hắn? !Kim Ngọc gầm rống, vung Hoàng kim chiến kiếm, rót vào chiến khí màu vàng vô tận, một luồng ý chí cường đại sắc bén sát phạt bùng nổ hội tụ, chém kiếm ra.

Răng rắc một tiếng, Cổ Trần bị chém một lỗ hổng lớn, nửa bên Thanh Đồng bí giáp cũng nứt ra.

Lộ ra một vết máu ở bên trong, máu chảy ra dần nhuộm đỏ bí giáp, từng khắc văn Thanh Đồng trên giáp trở nên đỏ thắm như máu, chảy khắp người.

Thảm liệt!Trận chiến này quá thảm liệt, không chỉ riêng Cổ Trần bị thương, bao gồm ba người Thạch Thiên, Mông Lôi, Kim Ngọc bị Cổ Trần nhiều lần liều mạng khiến họ trọng thương, thổ huyết không ngừng.

- A! !!Thạch Thiên gầm rống, thân thể bị một kiếm chém nứt, nửa bên mặt đá bị gọt, cả người thoạt nhìn thê thảm vô cùng.

Hắn bực tức, sao người này đánh mãi không chết?Đánh một hồi, Kim Ngọc rống to:- Hoàng Kim Chiến Hồn, mở!Đôi mắt Kim Ngọc bắn ra hai luồng sáng vàng, giữa chân mày bắn ra một vệt ánh sáng thẳng hướng Cổ Trần.


Đó là một Chiến Hồn màu vàng, cả người rực cháy lửa vàng, là Hoàng Kim Chiến Hồn mà Kim Ngọc ngưng tụ ra, bắn vào thức hải giữa chân mày Cổ Trần.

- Chém chết linh hồn của hắn!Thấy không thể đánh chết Cổ Trần, ba người sốt ruột trực tiếp thả ra ý chí linh hồn cường đại của mỗi người, muốn tiêu diệt ý thức linh hồn của Cổ Trần.

- Bỉ Mông hư ảnh, ấn ký đồ đằng, giết!Mông Lôi hét lớn một tiếng, giữa chân mày bắn ra chùm sáng hóa thành ảo ảnh Bỉ Mông đáng sợ bắn về phía giữa chân mày Cổ Trần.

- Đại Địa Chi Hồn, giết!Thạch Thiên cũng xông lên, ý chí cường đại tuôn ra, ngưng tụ thành một ảo ảnh lớn như vị Đại Địa thần minh, uy áp cuồn cuộn, chấn động tâm hồn.

Ba người thi triển thủ đoạn cuối cùng, ý chí linh hồn cực kỳ cường đại, nhắm ngay Cổ Trần trực tiếp giết qua, muốn tiêu diệt linh hồn của hắn.

Nhân tộc này quá kỳ dị, thân thể quá cường đại, căn bản khó mà đánh chết, bất đắc dĩ chỉ có thể lựa chọn xóa sổ linh hồn của đối phương.

Keng keng!Đối mặt linh hồn của ba người tấn công, Cổ Trần thầm rùng mình, trong Tử Phủ truyền ra từng tiếng leng keng, âm thanh sát phạt chui vào người, có ánh sáng bắn ra.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.