Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 410: Chưa Đánh Đã Chạy





Bạo long nuốt nước miếng một cái, cổ họng khẽ động, ngây ngốc nhìn Thanh Đồng cự nhân cao ba mươi thước ở trước mặt.

Thân thể nó cao mười thước, so với đối phương cứ như tiểu vu gặp đại vu, trong lòng có chút ngu ngơ.

Ta là ai, ta đang ở đâu?Bạo long đầu óc ù đặc, cả người có chút lúng túng, so sức lực, dường như có hơi không ổn cho lắm.

- À cái đó, bản vương vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, thôi về ngủ bù đây.

Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán nó, nó nói lắp bắp nói xong, trực tiếp xoay người đi, tốc độ kia có thể nói là nhanh như chớp, không biết còn tưởng rằng đó là một con thỏ.


- Ài, chưa đánh mà ngươi đã chạy đi rồi?Cổ Trần vừa dứt lời, giơ ra một bàn tay, năm ngón xòe ra, trực tiếp chụp hướng Bạo long muốn xoay người rời đi.

- Grao!Bạo long cả kinh hét lớn một tiếng, vẩy rồng toàn thân dựng đứng.

Nó rống giận xoay người cắn một cái.

Một tiếng keng vang lên, đốm lửa nhỏ bắn tung tóe, bàn tay Thanh Đồng khổng lồ trực tiếp chộp lấy cái đầu của Bạo long, mặc kệ răng của nó cắn như thế nào cũng vô dụng.

- Long tức!Bạo long rống giận, há miệng phun ra Long tức màu đen, lửa đen cuồn cuộn quét sạch tất cả, trong nháy mắt bao phủ cánh tay của Cổ Trần dọc theo thân thể đốt cháy.

Long tức màu đen, ngọn lửa nổ tung, tràn đầy khí tức hủy diệt.

Nhưng Thanh Đồng bí giáp của Cổ Trần không hề yếu, dù bị Long tức đốt cháy cũng không có dấu hiệu bị hòa tan, ngược lại đã kích phát ra từng luồng lôi văn thiên phạt màu đỏ thẫm.

Xoẹt!Một luồng lực lượng thiên phạt dày đặc đan xen, trên cánh tay có từng tia hồ quang điện màu đỏ đậm vờn quanh, điện Bạo long toàn thân run rẩy, mắt trợn trắng liên tục.

- Grao, thiên lôi lôi lôi.

Bạo long run rẩy, thân thể run cầm cập, không ngừng bị Cổ Trần bắn ra lôi đình thiên phạt điện đến nỗi hoài nghi long sinh.

- Nằm xuống nào!Cổ Trần hét lớn, một tay ấn xuống, vang lên một tiếng ầm thật lớn, cả người Bạo long trực triếp bị đè xuống mặt đất, cái đầu lún sâu vào trong lòng đất mấy thước.


Sức mạnh cường đại bùng nổ, một tay đè Bạo long, tay kia co thành nắm đấm mạnh mẽ đánh xuống.

Ầm!- Grao!Bạo long gào thét thảm thiết, khói bụi cuồn cuộn khuếch tán, mang theo mảng lớn đá vụn tung tóe, khiến mãnh thú ở bốn phía bị dọa sợ nhanh chóng tản ra, không dám tới gần.

- Mang tiểu đệ tới kiếm chuyện với bộ lạc của ta hả?Cổ Trần nói xong, lại nện xuống một đấm, vang lên một tiếng trầm đục, đầu Bạo long lún xuống, bị đè chặt chẽ ở dưới nền đất không cách nào tránh thoát được.

Bạo long vừa kinh vừa sợ, điên cuồng giãy dụa, tiếng gầm gừ chấn động tám hướng, vô số mãnh thú bồn chồn lo sợ nhìn vương bên mình bị đè đánh.

Cổ Trần mạnh mẽ biết bao, từ khi đột phá bình cảnh thành tựu Hoán Huyết cảnh, trong cơ thể ước chừng cô đọng ra mười vạn giọt Tiên Thiên Chân huyết, mỗi một giọt đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng.

Mười vạn giọt chân huyết chảy trong người, sức mạnh bùng nổ cường đại biết bao, nhìn Bạo long bị đè xuống đánh là biết ngay.

Cộng thêm Cổ Trần lấy bí thuật Thanh Đồng bí giáp tăng phúc gấp mười lăm lần sức chiến đấu, sức mạnh đáng sợ đó đánh đến nỗi Bạo long hoài nghi long sinh.

- Grao, đừng đánh, đừng đánh nữa!Bạo long gào khóc kêu la thảm thiết, bị đánh u đầu, từng đấm giã xuống khiến đầu óc nó ù đặc, chỉ còn lại vô số ngôi sao đang bay vòng vòng.

Ầm!Bùm bùm bùm!Cổ Trần liên tục giã xuống từng đấm, đánh đến nỗi mặt đất bốc lên bụi mù, đá vụn xuyên qua không khí, từng khối đất bị hất tung.

Bạo long đáng thương, vốn muốn mang theo một đám tiểu đệ sốt ruột lao tới, muốn san bằng bộ lạc này của Cổ Trần.


Nào biết được gặp phải một tên quái vật, đè Thú vương Bạo long duy nhất ở Bách Man sơn là nó xuống đất đánh, đánh cho gào khóc kêu la thảm thiết, vô cùng thê thảm.

- Tiêu rồi!- Đại vương sắp bị đánh chết!Cự Xỉ long vẻ mặt hoảng sợ, Man long không ngừng lùi lại, Long tượng kêu khóc, Long tê thụt lùi, từng nhóm mãnh thú đều sợ hãi.

Cổ Trần biểu hiện quá bạo lực, so với vương của bọn nó thì càng hung tàn hơn, đánh cho vương của chúng nó gào khóc la hét, nhưng không cách nào vùng vẫy được.

- Có phục hay không?Một tiếng quát lớn, chấn động hàng loạt mãnh thú hoảng sợ gầm nhẹ, không ngừng thụt lùi.

Bên trong hố to, Bạo long bị đánh thất khiếu chảy máu, dáng vẻ vô cùng thê thảm dọa sợ những mãnh thú khác.

Hai mắt nó lòi ra, ánh sáng đỏ tươi lóe lên, trong mắt tràn ngập thô bạo, hung tàn, còn có một chút cảm xúc sợ hãi.

Người này, thật đáng sợ!- Grao, bản vương là vương của muôn thú!Bạo long gầm lên hung ác.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.