Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 460





Đông ù ù! Đúng lúc này, một cỗ rung động dữ dội truyền đến, càng ngày càng gần, có bụi mù cuồn cuộn, hung khí trùng thiên, lập tức kinh động đến tàn binh bại tướng Kim tộc.

- Đây là! ?- Không tốt, có địch tập kích!Sắc mặt đại tướng Kim tộc hoàn toàn thay đổi, cảm ứng được vô số khí tức nhân tộc, thì lập tức ý thức được đây là đại quân nhân tộc, tại sao phía trước lại có đại quân nhân tộc ngăn cản chứ?- Bạo Long?- Đúng thế, kỵ binh nhân tộc!- Mau trốn!Sau khi thấy rõ tràng cảnh trong bụi mù, tất cả chiến sĩ Kim tộc đều hít một hơi lãnh khí, nhịn không được sợ hãi.

Trong bụi mù, có một đội kỵ binh kinh khủng đánh tới, dần đầu là một vị thủ lĩnh cưỡi Bạch Hổ, phía sau là một đầu Bạo Long và một đầu Man Long đi theo.

Tiếp theo càng có một chi kỵ binh chục vạn người chỉnh tề đánh tới, sát khí ngút trời chấn động đám người Kim tộc hoảng hốt sợ hãi.

- Trốn đi!Đại tướng Kim tộc xoay người, cưỡi kim sắc cự thú chạy trốn, mấy ngàn kỵ binh bối rối bỏ chạy, mấy vạn bại binh Kim tộc triệt để hoảng hốt.


Mười vạn kỵ binh nhân tộc xung phong, tràng diện kia kinh khủng cỡ nào?Trốn! Trốn! Trốn!Đại tướng Kim tộc hoảng sợ, trong lòng buồn bực muốn chết, ở Long Ngao bộ lạc chiến bại thì thôi, trốn tới đây lại gặp phải mười vạn đại quân nhân tộc.

Hơn nữa còn là kỵ binh, thật sự là xui đến tám đời.

- Đáng chết, trở về nhất định triệu tập đại quân gấp bội huyết tẩy nhân tộc.

Đại tướng Kim tộc tức giận gào thét trong lòng, nghĩ sau khi chạy trở về nhất định tụ tập vài đại quân đoàn, mời các tộc lão mạnh mẽ trong tộc đến giết chết đám thiên kiêu nhân tộc này.

Xíu!Hắn đang nghĩ ngợi, thì sau lưng có một tiếng xé gió bén nhọn truyền đến, khiến lông tơ đều dựng đứng.

- Nguy hiểm!Sắc mặt đại tướng Kim tộc đại biến, hắn không nói hai lời xoay người nhảy xuống ngựa.

Một tiếng bịch trầm đục vang lên, tọa kỵ lập tức nổ tung thành thịt nát bay tứ tung, chết thảm tại chỗ.

Hắn chưa tỉnh hồn đứng lên, vẻ mặt hoảng sợ nhìn máu thịt bay đầy trời, tọa kỵ của hắn bị bắn nổ rồi.

Trong lòng đại tướng Kim tộc căng thẳng, bỗng nhiên nhìn lại, chỉ thấy một người cưỡi Bạch Hổ chạy như bay đến, tay cầm chiến cung kéo thành hình trăng tròn, một đạo khí mũi tên ngưng hình, phun ra nuốt vào phong mang.

Ông!Cổ Trần vừa mới buông tay, hư không sinh ra một tiếng ong ong, mũi tên gào thét, xé trời giết tới mi tâm đại tướng Kim tộc, sát khí thấu thể.


- Không! Đại tướng Kim tộc hoảng sợ kêu to, tiếp theo bị một đạo khí tiễn xuyên thấu mi tâm, sau đó xuyên qua não mà ra, mang theo một vệt huyết dịch.

Khuôn mặt hắn cứng ngắc, mi tâm phá vỡ một cái lỗ máu, huyết dịch từ bên trong ầm ầm chảy xuống, trong hỗn hợp có một chút óc màu trắng.

Vị đại tướng Kim tộc mạnh mẽ này, không chết ở Long Ngao bộ lạc, mà chết ở nơi này, vẫn là bị một tiễn bắn giết, chết uất ức.

- Giết, một tên cũng không để lại!Mặt Cổ Trần lạnh lùng, thu hồi chiến cung, quơ lấy Thanh Đồng Chiến Thương một đường truy sát tới.

Mười vạn kỵ binh ù ù xung phong, giết hết chiến sĩ Kim tộc chạy trốn, một tên tiếp một tên bị tàn sát, thê thảm nhất chính là chiến sĩ bộ binh Kim tộc.

Hoàn toàn không chạy thoát khỏi kỵ binh nhân tộc, không phải bị Cự Ma giết chết thì cũng bị Long Kỵ nghiền thành bánh thịt, tiếng kêu thảm thiết truyền khắp nơi.

- A! Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng ở trong vùng hoang dã này thật lâu.

Gần nửa giờ sau, truy sát mới miễn cưỡng dừng lại, mấy ngàn kỵ binh Kim tộc không ai trốn thoát, mấy chục ngàn bộ binh càng bị xoắn giết sạch.

Một trận chiến bất ngờ cứ kết thúc như vậy, nhân tộc toàn thắng.


Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ đi từng bước một qua chiến trường, thi thể đầy đất tràn ra từng đạo huyết khí kim sắc nhập vào trong cơ thể, biến mất không thấy gì nữa.

Hắc Thổ thì mang người quét dọn chiến trường, thanh lý thi thể thu thập huyết dịch và chiến lợi phẩm của Kim tộc, về phần thi thể một phần phân cho Bạo Long, Tấn Mãnh Long và các loại toạ kỵ ăn.

Dù sao những thi thể dị tộc này cũng là đồ bỏ đi, ném đi cũng là cho dã thú ăn, còn không bằng thu thập trở về nuôi các loại tọa kỵ ăn thịt.

- Tộc trưởng, phát hiện địch!- Phía trước có quân đoàn không rõ đang đến gần.

Đúng vào lúc này, có Sư Thứu kỵ binh tuần tra dò xét bầu trời nhanh chóng hạ xuống, báo cáo tin tức.

Có số lượng lớn kỵ binh đang đến gần, Cổ Trần nghe xong tin tức này thì kinh ngạc.

- Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu!Cổ Trần lập tức hạ lệnh, mười vạn đại quân nhanh chóng chỉnh hợp, kỵ binh ù ù hội tụ, rất nhanh liền tụ tập thành một cái trận hình, yên tĩnh chờ đợi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.