Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 463





Cổ Trần kinh ngạc, nhìn xuống dưới núi, thấy có ba lão nhân trên người mặc da thú đang được hai tên chiến sĩ dẫn đường lên núi.

- Tham kiến tộc trưởng!Ba vị lão nhân vừa đến, trực tiếp quỳ gối xuống trước mặt, trên mặt tràn đầy vẻ cảm kích, trong mắt có kính ý thật sâu.

Nếu không có Cổ Trần, đám người bọn họ đã có thể chết đói trên đường chạy nạn.

- Mời ba vị tộc lão đứng lên, các ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao?Cổ Trần đi lên trước, đỡ ba vị lão giả dậy, không hề có một chút kiêu căng, ngược lại nở nụ cười ấm áp, khiến người ta cảm thấy thân thiện.

Khuôn mặt ba vị lão nhân kích động đến đỏ bừng, một người trong đó hít sâu bình phục nội tâm kích động và lòng cảm kích.


- Tộc trưởng! Hắn chỉnh sửa lời nói mới từ từ nói:- Trong quá trình chúng ta chạy nạn, đi ngang qua một chỗ, trông thấy không ít cự nhân giống với những cự nhân chiến sĩ ở phía dưới của tộc trưởng.

Vừa nghe xong hai mắt Cổ Trần sáng lên, trong lòng vui mừng.

- Đúng vậy tộc trưởng, chúng ta suy nghĩ, có lẽ tin tức này hữu dụng đối với ngài.

Một lão nhân khác lo lắng nói ra.

Vị lão giả thứ ba tiếp tục mở miệng:- Tộc trưởng, lúc ấy chúng ta vội vàng chạy nạn, chỉ thấy được một chút từ xa xa, chỗ đó có số lượng lớn Thú nhân đóng quân, tên cự nhân có thân thể to lớn kia bị nhốt ở trong lồng, giam giữ tại trong một tòa Thạch thành.

Cảm xúc Cổ Trần dâng trào, thứ ba vị lão nhân nói đến khẳng định chính là Cự Ma, vậy mà đụng phải đông đảo Cự Ma, thật khiến người ta bất ngờ.

- Các ngươi xác định là giống với Cự Ma chiến sĩ phía dưới? Không phải Độc Nhãn cự nhân?Cổ Trần chỉ Cự Ma đang ngồi ở phía dưới chân núi ngoạm miếng thịt lớn.

Ba lão nhân nhìn theo, ào ào gật đầu biểu thị khẳng định, ai cũng biểu thị không nhìn lầm, chính là giống Cự Ma.

Thế nhưng giống như bị Thú nhân nhốt lại, giam giữ trong những cái lồng to lớn, giống như muốn vận chuyển về địa phương nào.

- Cụ thể ở nơi nào?Cổ Trần cố nén nội tâm kích động, hỏi thăm kỹ càng.

Ba vị lão giả biết gì nói nấy, nói toàn bộ tin tức biết được cho Cổ Trần nghe, sợ bỏ sót một chút.


Nghe ba người kể xong, trong lòng Cổ Trần đã xác định, nhất định Thú nhân từ chỗ nào đó bắt được vô số Cự Ma, đang muốn vận chuyển về tổng bộ sào huyệt.

Tin tức này tới thật là kip thời, khiến nội tâm Cổ Trần hưng phấn không thôi.

- Hắc Thổ, ngươi lập tức chỉ huy năm vạn kỵ binh, hộ tống tất cả mọi người nơi này trở về bộ lạc, ta muốn đích thân dẫn người đi một chuyến.

Cổ Trần lập tức làm ra quyết định, muốn đi xem rõ ngọn ngành.

Nhưng nơi này thu nạp hai mấy vạn nhân tộc không thể không quản, nhất định phải để Hắc Thổ mang theo một nửa kỵ binh đưa bọn họ trở về bộ lạc.

Lần chinh chiến này đã có thể kết thúc, thu hoạch đã đủ to lớn, đả thương đội ngũ tàn sát của tam tộc, càng tiêu diệt một cái Lang tộc, một cái Xà tộc.

Có thể nói, lần này Cổ Trần mang quân xuất chinh đã hoàn thành viên mãn, có thể thu binh.

Tiếp theo cần tiêu hóa chiến quả thật tốt, tăng lên thực lực bộ lạc, mở rộng quân đoàn, bồi dưỡng chiến sĩ tinh nhuệ và thực lực tất cả tộc nhân bộ lạc.

- Tuân lệnh!Hắc Thổ nghiêm nghị lĩnh mệnh, tiếp theo chỉ huy một nửa kỵ binh, thu nạp hai mấy vạn nhân tộc chạy nạn vừa mới ăn no nghỉ ngơi tốt trở về bộ lạc.

Đại quân xuất phát, còn có một đầu Bạo long đi theo, hộ tống hai mấy chục vạn người trùng trùng điệp điệp di chuyển.

Cổ Trần đứng ở trên đỉnh núi, quan sát mọi người rời đi, thẳng đến khi không nhìn thấy mới chậm rãi quay người, nhìn qua năm vạn kỵ binh chờ xuất phát sau lưng.


Có ba mươi Cự Ma lưu lại, trọn vẹn năm vạn kỵ binh.

- Xuất phát!Cổ Trần phân biệt phương hướng, trực tiếp cưỡi Bạch Hổ đi đầu lao xuống, dưới núi, ba mươi Cự Ma chiến sĩ cùng nhau chạy theo.

Năm vạn kỵ binh đột nhiên gia tốc, cùng hướng về một cái phương hướng ầm ầm chạy đi theo.

Hắn muốn nhìn, Thú nhân bắt được bao nhiêu Cự Ma, nếu biết thì không thể bỏ qua, nếu không tương lai sẽ phải đối mặt Cự Ma chiến sĩ khủng bố do Thú nhân thuần phục.

Có ba mươi Cự Ma chiến sĩ, Cổ Trần đã biết Cự Ma chiến sĩ mạnh mẽ kinh khủng, nếu để Thú nhân thật sự thuần phục được số lượng lớn Cự Ma, đối phó cũng có chút khó khăn.

Còn không bằng dứt khoát chặn giết, cướp sạch những Cự Ma mà Thú nhân bắt được, mang về thuần phục, lớn mạnh số lượng Cự Ma đối với bộ lạc mà nói là trăm lợi mà không có một hại.

- Báo! Phía trước tám trăm dặm phát hiện một tòa Thạch Thành là cứ điểm của Thú nhân.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.