Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 465





Và một số tọa kỵ Khủng Lang còn chưa kịp dùng hoảng sợ gào thét, run lẩy bẩy bị Cổ Trần phái người trực tiếp thu nạp lại trông giữ.

Về phần Thú nhân không chết, đều không ngoại lệ bị giết chết, một tên cũng không để lại.

Một tòa cứ điểm của Thú nhân, cứ như vậy bị đánh hạ xuống, mấy vạn Thú nhân chết thảm, bị diệt sát toàn bộ.

Việc còn lại chính là quét dọn chiến trường, thanh lý chiến lợi phẩm, cuối cùng là mục đích Cổ Trần tới chuyến này.

Quả nhiên bên trong thành có một đám lồng giam khổng lồ được chế tạo từ hắc đồng, số lượng đông đảo, đặt ở phía trên một cái sân bãi trống trải trong thành.

Lúc Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ đi tới nơi này, thấy được một màn rung động trước mắt.


Ba mươi Cự Ma sau lưng nhìn chòng chọc vào những lồng giam to lớn trước mắt, bên trong giam giữ từng đầu Cự ma giống như chúng nó.

Không sai, nơi này giam giữ vô số Cự Ma, cẩn thận đếm, có ít nhất một ngàn đầu Cự ma, toàn bộ bị nhốt ở trong những chiếc lồng to lớn.

Những đầu Cự ma này, phổ biến cao mười thước, toàn thân có làn da màu xám, bắp thịt nhô lên, vô cùng dọa người.

Ánh mắt Cổ Trần khóa chặt một đầu Cự ma trong đó, thân nó cao mười lăm thước, giống như Cổ Ma phía sau mình, khí tức khủng bố, lực lượng hung hãn.

Hai bên không phân cao thấp.

Hai mắt Cổ Ma đứng ở phía sau hắn biến thành màu đỏ, nhìn chòng chọc vào đầu Cự ma bị giam giữ, trong ánh mắt lộ ra một loại điên cuồng.

Giống như gặp uy hiếp vậy, thật ra chuyện này rất bình thường, đột nhiên trông thấy đông đảo đồng loại, lại nhìn thấy một đầu Cự ma không kém gì nó xuất hiện nên tự nhiên cảnh giác, lộ ra địch ý.

- An tĩnh!Cổ Trần nhẹ nhàng quát một câu, thủ lĩnh Cự Ma sau lưng lập tức an tĩnh lại, cúi thấp đầu, làm bộ đáng thương nhìn hắn.

Ánh mắt kia giống như đang nói, chủ nhân đừng vứt bỏ ta.

Tuy trí lực Cự Ma rất thấp, nhưng nó lại cảm nhận được uy hiếp, bởi vì có một nhóm lớn đồng loại Cự Ma xuất hiện, hơn nữa còn có một đầu Cự ma không kém gì nó.

Sắc mặt Cổ Trần trở nên quái dị, nhìn đầu Cự ma bị giam giữ trước mặt, gia hỏa này, toàn thân xụi lơ bộ dạng hữu khí vô lực.

Không chỉ nó, mà tất cả Cự Ma ở đây đều như vậy, dường như toàn thân không còn chút sức lực nào, cả đám mặt mày ủ rũ rúc vào trong lồng, ánh mắt mang theo một chút hung ác và dữ tợn.


- Dường như những đầu Cự ma này trúng độc.

Tâm tư Cổ Trần hơi động, lập tức đoán được cái gì.

Toàn bộ Cự Ma nơi này đã trúng độc, toàn thân giống như bất lực, căn bản không có chút sức chống cự, hoàn toàn đánh mất một thân lực lượng kinh khủng.

Tình huống như vậy khiến Cổ Trần vừa kinh ngạc lại vừa cảnh giác, vậy mà Thú nhân dùng độc đánh ngã số lượng lớn Cự Ma, bắt lên chuẩn bị thuần phục.

Loại độc này có thể đánh ngã Cự Ma mạnh mẽ, không thể không khiến hắn cảnh giác, nếu ở trong đại chiến đột nhiên đối phương sử dụng thì không xong.

- Mở những lồng giam này ra, thả hết Cự Ma.

Cổ Trần suy nghĩ một chút rồi dứt khoát hạ lệnh cho ba mươi Cự Ma ở sau lưng tiến lên, mở những chiếc lồng giam to lớn kia ra, thả Cự Ma bị giam giữ bên trong.

Số lượng nhóm Cự Ma này rất nhiều, khoảng chừng một ngàn con, nhìn thế nào cũng thấy giống như bị bắt cả ổ vậy.

Mặc kệ như thế nào, Cổ Trần thu hoạch được nhóm Cự Ma này tuyệt đối là niềm vui ngoài ý muốn, hơn nữa không tốn chút sức đã có thể thu phục được chúng nó.

Bởi vì đám Cự Ma này đã mất đi lực lượng, tạm thời không cách nào phản kháng, chỉ có thể mặc người chém giết, Cổ Trần dễ dàng đánh từng đạo từng đạo linh hồn ấn ký vào trong ý thức của bọn nó.

- Rống!Đầu Cự ma lớn nhất rít lên một tiếng, trong ánh mắt tinh hồng lộ ra một tia kính sợ, cúi cái đầu cao ngạo xuống.

Cổ Trần đã thu phục được nó, tiếp theo là thu phục những đầu Cự ma khác, để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh, tránh Cự Ma phản kháng.


Sau cùng, Cổ Trần đã thu phục được tất cả Cự Ma, mới bắt đầu kiểm tra bọn chúng trúng độc gì.

- Loại độc tố này! Cổ Trần kiểm tra một phen phát hiện tình huống dị thường.

Trong cơ thể những Cự Ma này có một loại độc quỷ dị bám lấy thân thể, ăn mòn cốt cách, huyết nhục, khiến Cự Ma mất đi lực lượng.

Đương nhiên đây là tạm thời, chẳng mấy chốc những độc tố này sẽ biến mất khỏi cơ thể, đến lúc đó lực lượng bị ăn mòn sẽ nhanh chóng khôi phục.

Cổ Trần suy nghĩ, hắn chưa bao giờ thấy qua loại độc này, nhưng nó có thể ăn mòn hết lực lượng của một sinh vật, không để lại chút gì.

Một khi trúng độc nhất định sẽ bị độc tố ăn mòn, mất đi lực lượng, mặc người chém giết.

Nghĩ đến đây, nội tâm Cổ Trần có chút cảnh giác, âm thầm đề phòng loại độc quỷ dị này.

- Thu thập chiến trường, chuẩn bị trở lại về bộ lạc.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.