Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 484





Tại sao nơi này thường xuyên có thiên phạt buông xuống, có nên suy tính dọn nhà hay không?Oanh!Roẹt!Nơi xa, thiên phạt cuồn cuộn oanh kích xuống, một đạo tiếp lấy một đạo, chém giết những cường giả tam tộc đang chạy tứ tán.

- A!Có lão giả Thạch tộc gào thét, thân thể bành trướng, hóa thành một tôn Thạch nhân kinh khủng, toàn thân còn quấn từng đạo từng đạo bảo quang, mỗi một đạo bảo quang đều đại biểu cho một kiện bảo vật.

Chỉ tiếc, những bảo vật này ở dưới thiên phạt oanh kích sụp đổ từng cái, nổ tung vỡ vụn.

- Không! Lão phu không cam lòng!Lão giả Thạch tộc kêu lên thê lương, giận dữ hét:- Tát Mãn, ngươi làm hại một đời của lão phu.

Bành!Vừa dứt lời, thân thể lão giả Thạch tộc nổ tung, bị một đạo thiên phạt khủng bố đánh trúng thân thể, từng đạo từng đạo bảo quang nổ tung, thân thể mạnh mẽ bị đánh cho tứ phân ngũ liệt, linh hồn cũng trực tiếp chôn vùi.


Một tên đáng thương, trước khi chết vô cùng bi phẫn, cho rằng Tát Mãn tế tự hại bọn họ.

Nghiêm chỉnh mà nói đúng là như thế, chính Tát Mãn tế tự triệu tập cao thủ tam tộc bọn họ, nói đến đây vây giết tên yêu nghiệt Cổ Trần.

Ngay từ đầu họ đã rất cẩn thận, nhưng khi bố trí xong sát trận chuẩn bị vây giết, thì thiên phạt lại tới.

Lần này hay rồi, bốn mươi tên cường giả tam tộc, ai cũng là cường giả Chiến Thể đại thành, đứng đầu Bách Man sơn.

Không nghĩ tới lại bị thiên phạt diệt một mảng lớn, toàn bộ cường giả tam tộc Thạch tộc, Kim tộc, Thú nhân bị bao phủ ở phía dưới thiên phạt.

- Tát Mãn, bổn tọa chết không nhắm mắt.

Một tiếng rít gào từ phía dưới thiên phạt truyền đến, chỉ thấy một đoàn kim quang lập lòe, cố gắng chống cự lại thiên phạt hủy diệt, từng đạo từng đạo thiên phạt không ngừng bổ xuống.

Tên cường giả Kim tộc kia gào thét, không cam tâm, tức giận, toàn thân loang lổ vết rách, thân thể vàng óng có lực phòng ngự mạnh mẽ.

Đáng tiếc, xem như Hoàng Kim chiến thể đại thành, cũng không thể chống cự thiên phạt hủy diệt, tất cả bảo vật đều nổ tung, cuối cùng bị thiên phạt bao phủ.

Rất nhanh kim quang tán loạn, cường giả Kim tộc ở bên trong hóa thành tro tàn biến mất không còn tăm tích.

- Tát Mãn, ngươi chết không yên lành!Phía dưới thiên phạt, còn có tám vị cường giả tam tộc đang khổ sở giãy giụa, không ngừng gia tốc chạy đi.


Thế nhưng dưới sự áp bách của thiên phạt, tốc độ của bọn hắn bị ảnh hưởng cùng hạn chế, thậm chí ở dưới thiên phạt oanh kích không thể không phân tâm chống lại.

Mà phía sau còn có Cổ Trần một đường đuổi giết, để bọn hắn căn bản không có cách chạy ra khỏi phạm vi thiên phạt, một người tiếp một người bị oanh giết ở dưới thiên phạt.

- Nhân tộc, ngươi còn đuổi, không sợ bị thiên phạt cùng hủy diệt sao?Một tên cường giả Kim tộc kinh sợ, toàn thân tràn ngập kim quang, khí tức ngút trời.

Nơi này có tổng cộng ba tên cường giả Kim tộc, hai tên Thạch tộc và ba tên Thú nhân.

Trong đó Tát Mãn trốn nhanh nhất, thực lực mạnh mẽ nhất, kéo ra khoảng cách cùng những người khác.

- Tát Mãn đại nhân cứu ta!Đột nhiên, một tên Thú nhân hoảng sợ kêu to, bởi vì Cổ Trần đã đuổi đến sau lưng, đánh một quyền lên lưng của hắn, thiên phạt vô tận tràn vào trong cơ thể.

Oanh, thân thể lập tức nổ tung, tên cường giả Thú nhân kia ngay cả hừ một tiếng cũng không hừ được đã ngoẻo rồi.

Tên Thú nhân còn lại hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch, dứt khoát thiêu đốt huyết mạch, thậm chí bộc phát ra bí pháp muốn chạy trốn.

- Quay lại!Đáng tiếc, nghênh đón hắn không phải là Cổ Trần, mà chính là một kích tàn nhẫn của Tát Mãn tế tự, đánh ngay giữa thân thể hắn, đưa hắn đánh bay về phía Cổ Trần.

- Không! Hai mắt tên cường giả Thú nhân này trừng lớn, không thể tin được, vậy mà Tát Mãn tế tự hắn kính trọng nhất lại đánh hắn về phía kẻ địch.

Đây là muốn lấy hắn đến ngăn cản Cổ Trần sao.


Bành!Cổ Trần vỗ ra một chưởng, tên Thú nhân kia ngay cả kêu thảm cũng không kịp đã nổ tung, huyết nhục bị thiên phạt hủy diệt hóa thành tro tàn biến mất không còn tăm tích.

Ba tên cường giả Kim tộc và hai tên cường giả Thạch tộc còn lại chưa tỉnh hồn, hoảng sợ chạy tứ tán, dứt khoát né ra, không dám tụ tập cùng một chỗ.

Không dám tới gần Tát Mãn tế tự, cũng không dám cùng nhau chạy trốn.

- A! Chỉ tiếc, uy lực thiên phạt càng ngày càng kinh khủng, cường giả tam tộc chèo chống đến bây giờ, rốt cục cũng không chịu nổi, bảo vật đều hết sạch.

Hai tên lão giả Thạch tộc, kêu rên thê lương, thống khổ giãy dụa, muốn ở dưới thiên phạt chạy thoát ra ngoài là hy vọng xa vời.

- Tát Mãn, ta nguyền rủa ngươi!Đột nhiên, mi tâm một lão giả phát sáng, dứt khoát tự bạo linh hồn, lập xuống một lời nguyền rủa.

Chỉ tiếc, lơi nguyền này căn bản không có cách nào hình thành ở dưới thiên phạt, bị chôn vùi ở dưới thiên uy huy hoàng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.