Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 556





Đó là ba đạo Chiến Hồn mạnh mẽ, đến từ ba vị Niết Bàn Vương giả.

- Giết!Hoàng Kim Vương, Thạch Nhân Vương, Thú nhân Vương, tam đại vương giả Niết Bàn cảnh quát lớn, công kích tuyệt sát đồng thời đánh về phía nhục thân và linh hồn Cổ Trần.

Giờ phút này đúng là khiến người ta vô cùng tuyệt vọng.

- Chẳng lẽ, hôm nay sẽ phải bỏ mạng lại chỗ này sao?Trên mặt Long Uyên đầy vẻ giận dữ, nhìn Cổ Trần đang bị tam đại Vương Giả liên thủ tru sát, hắn không nhịn được cầm Chiến Thương đại sát tứ phương, công kích vài tên cường giả Thú nhân đang vây công chặt chẽ.

Giây phút ấy, dường như hắn cảm nhận được cái chết đang tới gần, trận chiến này, có lẽ sẽ phải thua.


Nhưng hắn không hối hận, bởi vì nhiệt huyết Nhân tộc bất diệt, cho dù chết trận cũng cảm thấy vinh quang, chí ít hắn đã mang quân giết vào tận sào huyệt Thú nhân.

- Các tộc nhân, thiêu đốt nhiệt huyết, giết!- Vì Nhân tộc!- Thanh Đồng Bất Hủ, bộ lạc vĩnh tồn!Từng tiếng gào thét truyền đến, các chiến sĩ của Hoang Cổ bộ lạc điên cuồng, hoàn toàn không màng sống chết, thiêu đốt tất cả huyết dịch trong cơ thể.

Khi huyết dịch bị thiêu đốt hêt, lúc ấy bọn họ sẽ mất mạng.

Nhìn tộc trưởng bị ba vị Niết Bàn Vương giả vây giết, tất cả mọi người đều phát điên, sát ý tăng lên vùn vụt.

- Các tướng sĩ Long Uyên, tử chiến!- Giết a!Long Uyên gào thét, cũng phóng ra tất cả lực lượng và át chủ bài của mình, bạo phát ra toàn bộ, không hề giữ lại chút nào, điên cuồng chém giết.

- Tử chiến!Năm vạn kỵ binh của Long Nguyên bộ lạc cùng nhau gào thét, mọi người đều không sợ chết, nếu đã tham chiến vậy thì quyết chiến đến cùng, dù là tử chiến!Quân đoàn Nhân tộc bùng nổ, lập tức chém giết khiến Thú nhân liên tục bại lui, tử thương vô số, ngay cả cường giả cũng bị chém chết vài người.

Hắc Thổ liều chết giết được hai tên, Man Phi cũng xử lý hai người, những người khác cũng vậy, cho dù không giết chết được cũng liều mạng khiến đối phương trọng thương.

- Ta là Nhân tộc, đời này không hối hận!- Giết! Giết! Giết!Nhân tộc hoàn toàn điên cuồng, đại chiến thảm liệt khiến người ta hoảng sợ, chân cụt tay đứt, máu chảy thành sông, mùi máu tươi bay xa hơn mười dặm.

Tiếng giết chóc phá cả trời cao, sát khí cuồn cuộn, khắp nơi kinh hãi.


Uỳnh!Một tiếng vang rất lớn, bầu trời nổ tung bắn ra vô số chùm sáng, giống như một vầng mặt trời phát nổ, chói sáng khiến vô số người không mắt mở ra được.

Sau đó, khi ánh sáng tán đi, ba bóng người chật vật đứng ở ba phía, tạo thành một cái lồng giam khóa chặt chỗ đó lại.

Giữa nơi ba người khóa lại, một hắn thanh niên người nhuốm đầy máu ngạo nghễ đứng giữa hư không, trước người hắn có một b óng người lơ lửng cao chín thước.

Bóng người này, quang mang rực rỡ, sau lưng có sáu cái hắc động tạo thành Ma bàn đang quay tròn, tản ra uy áp khủng bố.

Đó là linh hồn của Cổ Trần, sáu hắc động sau lưng đang quay tròn chính là sáu cái linh hồn hắc động tạo thành Ma Bàn hình tròn, giống như cái miệng của một Đại Ma đầu, tản ra khí tức thôn phệ ma diệt vạn vật đáng sợ.

Linh hồn thể của hắn, chặn được Chiến hồn của tam đại Vương Giả, một Hoàng Kim Chiến Hồn vàng óng ánh, một Hoàng Kim Bỉ Mông kinh khủng nửa người nửa thú, còn một cái Thạch Linh cả người lấp lánh linh quang.

Đây là Chiến Hồn của tam đại Vương Giả, lại bị hắn bức lui.

- Làm sao có thể?Thạch Nhân Vương kinh hãi kêu to, nhìn lấy linh hồn thể cường đại mà Cổ Trần lộ ra, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Mông Liệt, Hoàng Kim Vương cũng kinh ngạc, linh hồn thể của người này mạnh không kém bọn họ chút nào, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.


Đặc biệt là sáu cái hắc động tạo thành ma bàn kia, khiến Chiến Hồn của ba người đều cảm thấy bị uy hiếp, linh hồn cũng run rẩy.

- Đến đây!Hoàng Kim Vương hét lớn, giương tay chộp lấy một cái, Hoàng Kim Chiến Thương vốn dĩ đang đâm xuyên qua người Cổ Trần, kêu lên một tiếng rồi thoát ra bay vào tay hắn.

Phụt phụt!Hai thanh Vương Binh khác cũng rung động, phát sáng, rồi lập tức phá rách cơ thể Cổ Trần ra, bay về trong tay chủ nhân của chúng.

Thạch Nhân Vương nắm chặt Thạch Đao, Mông Liệt bắt lấy Huyết Mâu vừa bay về, sắc mặt tam đại Vương Giả trở nên ngưng trọng, nhìn chòng chọc vào Cổ Trần.

Binh khí của ba người này, đều là Vương Binh mạnh nhất, có linh tính cường đại, trong khoảng thời gian ngắn rất khó có thể trấn áp, càng không có cách nào thu vào bên trong túi trữ vật.

Cho nên Cổ Trần không giữ lại được chỉ có thể để ba người kia lấy lại.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.