Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 559





Cổ Trần dừng lại, mặt mỉm cười chọc tức một câu, Hoàng Kim Vương giận đến mức đỉnh đầu bốc khói, hai mắt gần như sắp phun ra lửa.

- Nhanh mồm dẻo miệng lắm, Cổ Trần, tuy rằng có một con nhóc quỷ dị đến giúp ngươi, nhưng ngươi cho rằng bản Vương không giết được ngươi sao?Hoàng Kim Vương tức giận gào thét, sát khí cuồn cuộn cuốn lên.

Cổ Trần lắc đầu khinh thường:Tam đại Vương Giả các ngươi vây giết ta đã lâu, vẫn không giết được ta, hiện giờ các ngươi lại càng không giết được.

- Bây giờ, đến lượt các ngươi trả nợ!Hắn vừa dứt lời, cả người lập tức biến mất không thấy đâu nữa, Hoàng Kim Vương giật mình toàn thân cứng đờ, kết quả Cổ Trần lại nhằm thẳng về phía Mông Liệt.


- Muốn chết!Mông Liệt nổi giận, hắn này mắng Hoàng Kim Vương nhưng lại lao thẳng về phía hắn, quá gian xảo.

Nhưng khi Mông Liệt tập trung lực lượng muốn phản kích, kết quả bóng người Cổ Trần đột nhiên lại phát ra từng tia sét, thân thể hóa thành một tia chớp quay người đánh thẳng về phía Hoàng Kim Vương.

Nhanh, thật sự là quá nhanh, khiến Mông Liệt cũng phải ngẩn người, Hoàng Kim Vương lại càng căng thẳng, hắn giận dữ rống lên.

A a a!Ầm ầm! Hàng tỉ tia sét phát nổ, giống như cơn mưa sấm sét đánh thẳng vào người Hoàng Kim Vương, khiến quả chuông vàng trực tiếp nổ tung thành từng mảnh nhỏ.

Mất đi chuông vàng bảo vệ, Hoàng Kim Vương bị từng tia sét đỏ thẫm, đen xì, xanh lam, màu tím bao phủ.

- A! Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, trên bầu trời sấm sét tàn phá bừa bãi, tia chớp cuồn cuộn, bao phủ hoàn toàn Hoàng Kim Vương, điên cuồng chém giết, không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể hắn, tàn phá bừa bãi.

Đáng thương cho Hoàng Kim Vương, bị Cổ Trần bất ngờ thi triển lực lượng huyết mạch, hàng tỷ tia sấm sét thiên phạt trực tiếp đánh trúng người, kết quả ấy thảm không cần phải nói.

Sau khi sấm sét tán đi, lộ ra bóng người Hoàng Kim Vương, kim giáp trên người đã bị phá nát, mùi thịt cháy khét truyền đến từ cơ thể hắn, từng giọt máu vàng nhỏ xuống.


Cả người hắn bốc khói, mặt mũi bị đốt cháy đen sì đầy tro than, bị sấm sét thiên phạt đánh vào thiếu chút nữa hắn đã sụp đổ.

- Có vui mừng hay không, có ngoài ý muốn không?Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, hàng tỷ tia sấm sét bao quanh người, khí tức kinh khủng kia tràn đầy lực lượng Thiên lôi mang tính hủy diệt, khiến Hoàng Kim Vương và Mông Liệt đều sợ ngây người.

- Lực lượng sấm sét?Mông Liệt giật mình hoảng sợ, kinh hãi nói:- Đây là lực lượng huyết mạch của ngươi, sao có thể, ngươi không phải người Lôi tộc, vì sao có thể nắm giữ lực lượng sấm sét?Đúng vậy, Hoàng Kim Vương cũng choáng váng, cái tên này, không phải là nhân tộc à?Vì sao lại có thể nắm giữ lực lượng sấm sét mà chỉ có Lôi tộc mới có thể nắm giữ?Nhìn qua, lực lượng sấm sét trên người hắn khủng bố khác thường, thậm chí có thể khiến Vương giả Niết Bàn cảnh như Hoàng Kim Vương bị thương, thiếu chút nữa thì lật thuyền trong mương.

Tạch tạch tạch!Cả người Hoàng Kim Vương run lên, da thịt cháy đen lập tức rạn nứt tróc ra, trên người được một luồng ánh sáng màu vàng óng bao phủ, giống như được mạ vàng.

Uỳnh!Không đợi Hoàng Kim Vương kịp thở một cái, vừa khôi phục lại Cổ Trần đã lập tức mang theo hàng tỷ tia sấm sét giết đến lần nữa, sấm sét cuồn cuộn, che kín nơi đó.

- A! Sấm sét đầy trời tàn phá bừa bãi, từng tia chớp một chém thẳng lên người Hoàng Kim Vương, lực lượng Thiên Phạt đánh sâu vào trong người hắn, lại lần nữa khiến hắn bị trọng thương.

Lần này nghiêm trọng hơn lần trước, Cổ Trần không giữ lại chút nào, đem toàn bộ sấm sét thiên phạt hắn hấp thu được trong cơ thể mình phát ra ngoài.

Hơn nữa ở trong Tử Phủ, một mảng lớn Lôi Hải vốn là bị nuốt vào, trực tiếp được phóng ra ngoài, từng đạo từng đạo Lôi Binh chém giết, đánh cho Hoàng Kim Vương kêu gào thảm thiết, liên tục thét to.


Hắn tức giận muốn chết, vừa không ngừng ngăn cản sấm sét thiên phạt công kích, vừa phải ngăn cản Cổ Trần hung tàn đánh tới, hắn liên tục bại lui, không ngừng ho ra máu.

- Mông Liệt, ngươi còn chờ cái gì nữa?Bị đánh đến mức chật vật không chịu nổi, Hoàng Kim Vương giận dữ liên tục hét lên, cuối cùng cũng đánh thức được vị Thú nhân Vương Mông liệt kia, hắn ta lách mình giết tới.

Hiện giờ không phải là lúc để ý đến thể diện cá nhân, mà nhất định phải chém giết Cổ Trần mới được, nếu không ba vị Vương giả bọn họ không chỉ mất mặt, mà sẽ mất mạng.

Keng keng!Một cái ấn tỷ, một cuốn Thanh Đồng chi thư cùng nhau trấn áp xuống, chặn Mông Liệt lại, khiến hắn nhất thời không cách nào giúp được Hoàng Kim Vương.

- Hoàng Kim Vương, ngươi nên lên đường thôi, nợ máu trả bằng máu!Cổ Trần vừa dứt lời, trên người tuôn ra vô cùng lực lượng sấm sét, hội tụ lại trên Thanh Đồng Thạch kiếm trong tay, hắn bước về phía trước một bước chém thẳng vào đầu Hoàng Kim Vương.

Phốc!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.